Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 161: Tìm Người Yêu 2

Lục Tửu Nhi là người thích ngắm người đẹp, cô bé cảm thấy Lý Hồng Anh không đủ xinh đẹp, không xứng với anh trai cô bé, nhưng mẹ cô bé thường xuyên nói anh trai cô bé không được tìm vợ, giống như có thể có nàng dâu như vậy đã là không tệ rồi.



Lục Thừa Dã lại lạnh nhạt nói: "Xin lỗi bây giờ tôi vẫn chưa muốn tìm vợ, mời cô trở về cho."



Mẹ Lục nói: “Thừa Dã, con cũng đã 22, con vẫn còn không muốn tìm vợ? Mẹ vội muốn chết, mẹ còn chờ con nối dõi tông đường cho nhà họ Lục chúng ta nữa, mẹ muốn ôm cháu trai lắm rồi." "Mẹ, cho dù là muốn kết hôn, cũng cần con vừa lòng mới được, con không có cảm giác với cô ta, không muốn bản thân chịu am ức."



Lý Hồng Anh thất vọng, chẳng lẽ nam chính chỉ có cảm giác đối với nữ chính sao?



Không đúng, lần đầu tiên nam chính nữ chính gặp mặt, là nữ chính chủ động quyến rũ nam chính, cũng là về sau nam chính mới yêu nữ chính.



Cô ta nhất định phải cố lên mới được.



"Thừa Dã, chuyện dựng vợ gả chồng, không phải đều là ba mẹ sắp xếp sao."



"Mẹ, bọn họ là bọn họ, con là con, mẹ nên tôn trọng quyết định của con."



Mẹ Lục thở dài,"Nếu con đã không muốn, mẹ cũng không có thể ép con." Bà ấy nhìn về phía Lý Hồng Anh: "Cô gái, Thừa Dã nhà chúng ta nó..."



"Bác gái, cháu có thể hiểu cho đồng chí Lục Thừa Dã, dù sao chúng cháu mới gặp mặt lần đầu tiên mà thôi."



Mẹ Lục tiễn Lý Hồng Anh đến ngoài cửa, Lý Hồng Anh nói: "Bác gái, cháu thật sự là thanh niên trí thức xuống nông thôn, nếu mọi người không tin có thể đến Đại đội Đào Hoa hỏi thăm một phen, cháu thật sự cực kỳ thích đồng chí Lục Thừa Dã."



Mẹ Lục nói: "Thừa Dã đứa nhỏ này, từ nhỏ hướng nội, không thích tiếp xúc với người khác, cô bỏ qua cho nó."



"Không sao đâu. Bác gái, cháu đi trước, về sau trở lại thăm mọi người."



Mẹ Lục cười cười: "Được, thanh niên trí thức Lý, cô đi thong thả."



Lý Hồng Anh coi như hài lòng đối với chuyến đi lần này, ít nhất mẹ Lục đối với cô ta không tệ, về sau tiếp xúc nhiều vào, quyến rũ Lục Thừa Dã tới tay từng bước một vậy.



Sau khi Mẹ Lục quay vào nhà, Lục Thừa Dã liền nói rõ với bà ấy: "Mẹ, cô gái kia vừa tới đã nói phải ga cho con, con nghi ngờ cô ta có mục đích khác, về sau cô ta trở lại, mẹ cùng với Tiểu Tửu không được để ý tới cô ta.



"Nhưng mà, Thừa Dã, chuyện chung thân đại sự của con quan trọng hơn, cô gái kia cũng đã nói, muốn tìm một người có thể dựa vào ở trong này."



"Nhà chúng ta là thành phần không tốt, có cái gì đáng để cô ta dựa vào? Chuyện chung thân đại sự của con, tự con sẽ phụ trách, mẹ, mẹ đừng quan tâm vào.”



Mẹ Lục biết con trai của mình có chủ kiến, không miễn cưỡng anh ta: "Vậy được rồi mẹ nghe lời con."



Buổi chiều, Tiết Ngạn Thần cùng với Triệu Quân một trước một sau lên núi, mãi cho đến khi trời đang lúc hoàng hôn, bọn họ mới lần lượt xuống núi, không thu hoạch được gì.



Triệu Quân nói: "Anh Thần, cậu nói xem có phải thứ kia đã bị bên địch cầm đi rồi hay không, mỗi ngày chúng ta đều làm việc vô ích ở chỗ này vậy sao."



"Sau khi người của tên gián điệp kia rơi vào trong trong tay chúng ta, chưa từng tiếp xúc với người bên ngoài, trước đó cũng không có cơ hội tiếp xúc với người bên ngoài, trừ phi bọn họ có thê đoán được vài thứ. Tóm lại, trước lúc chúng ta không tìm được món đồ kia, cũng chưa dự đoán được phía địch sẽ làm gì tiếp, chúng ta liền giữ vững công việc của mình, tiếp tục tìm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận