Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 711: Ba Người Lên Núi 1

Sở dĩ Lý Hồng Anh dám nói ra, không chỉ đơn giản là vì sợ mẹ con nhà họ Lưu cứ hiểu lầm mình, sợ bị Lưu Ái Quốc hành hung.



Cô ta nói trên núi có kho báu, dựa theo bản tính tham tiền của mọi người, thì chắc chắn hai mẹ con này sẽ tích cực lên núi tìm kho báu, từ đó bọn họ còn có thể làm việc giúp cho cô ta.



Đợi tới lúc bọn họ tìm được dây chuyền đá Kê Huyết cho cô ta, cô ta sẽ nghĩ cách để nhỏ máu nhận chủ, khóa không gian lên người cô ta, mẹ con nhà họ Lưu này không lấy được gì hết.



"Mẹ, Ái Quốc, kho báu đó ở ngay trên núi, ngày nào con cũng lên núi là để đi tìm nó đó."



"Vậy sao cô không nói sớm cho chúng tôi biết?" Mẹ Lưu nghiêm mặt nói: "Chắc chắn là sợ chúng tôi biết rồi sẽ giành giật với cô, cô tự độc chiếm kho báu trước chứ gì."



"Không phải đâu ạ. Mẹ, con không có ý muốn chiếm làm của riêng, chẳng qua là con thấy trên núi nguy hiểm, không muốn hai người đi theo mạo hiểm chung với con, đợi con tìm được kho báu rồi sẽ hưởng chung với hai người. "



"Hừ, nói nghe hay như hát vậy, tưởng chúng tôi đều là mấy đứa ngu dễ bị lừa hết à. "



Bà ta vẫn không hiểu ý đồ của Lý Hồng Anh, chắc chắn là muốn nuốt kho báu mà bản thân tìm được làm của riêng, hiện tại một mình cô ta tìm không ra nên mới tiết lộ tin này cho bọn họ biết để bọn họ di tìm chung.



Nhưng mà Lý Hồng Anh đã nói cho bọn họ biết bí mật này rồi, bọn họ cũng không cần phải truy cứu trách nhiệm với Lý Hồng Anh làm gì nữa, chuyện gấp rút là tìm ra kho báu mới đúng.



Cho dù trong ba người ai tìm ra được kho báu, đều phải thuộc về bà ta và Lưu Ái Quốc hết.



Lý Hồng Anh là làm mướn cho bọn họ thôi, đợi bọn họ có được kho báu rồi, một xu một cắc cũng không chia cho Lý Hồng Anh, ở đâu mát thì ở đó thôi.



Bà ta lập tức thay đổi thái độ: "Hồng Anh à, cũng may là con biết chúng ta là người một nhà, nếu là người một nhà thì lẽ ra có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chia chứ. Trên núi rộng lớn thế, chỉ dựa vào một mình con thì làm sao tìm được kho báu cơ chứ, mấy ngày này không cần ra đồng làm việc, chúng ta cùng nhau di tìm thử xem. "



Lý Hồng Anh cũng vội xuôi theo cột mà trèo lên trên, phụ họa theo mẹ Lưu: "Mẹ, mẹ nói đúng lắm ạ, đợi chúng ta tìm được kho báu rồi, chúng ta sẽ giàu có lên. "



Mẹ Lưu nóng lòng đi tìm của báu, thậm chí còn quên mắt hiện tại đã muộn rồi, bà ta giơ chân bước ra ngoài ngay.



"Vậy chúng ta còn không đi nhanh đi, đề phòng kho báu bi người khác phát hiện ra trước. "



"Mẹ, trời bên ngoài đã tối rồi, không thể nào lên núi được, dù có vào đó thì hẻm núi trong đó cũng nguy hiểm, ngày mai chúng ta hẳn đi. "



Lúc này mẹ Lưu mới nhìn ra ngoài cửa phòng, cả vùng đen ngòm, ra ngoài chỉ sợ có duỗi năm ngón tay ra cũng không nhìn thấy được gì.



Bà ta vỗ đùi một cách đầy thất vọng: "Chậc, cũng chỉ có thể đợi đến ngày mai. Nhưng mà nếu bị người khác tìm thấy thì chẳng phải chúng ta mat trắng rồi hay sao?"



"Mẹ, mẹ yên tâm đi, chỉ có một mình con biết chuyện trên núi có kho báu, người khác không biết đâu, sẽ không có ai giành giật với chúng ta hét. "



“Thật à?"



"Đương nhiên là thật rồi ạ. "



"Được được được, nghe con nói vậy thì mẹ cũng không lo nữa.



Mẹ Lưu bị tiền bạc đầu độc, lúc này nhìn Lý Hồng Anh vừa mắt chưa từng thấy, bà ta đưa tay nắm lấy tay Lý Hồng Anh: "Hồng Anh à, nhà họ Lưu chúng ta có được cô con dâu như con, đúng là có phước tu mấy đời đấy, đúng là mạng vượng phu vượng nhài”



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận