Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 815: Ngoài Ý Muốn 1

Chỗ khai hoang trong núi, ba Lạc, mẹ Lạc đang làm việc thì đột nhiên có hai người đàn ông lặng lẽ đi tới cướp lấy cái cuốc trong tay bọn họ.



"Chú, thím, hai người nghỉ ngơi chút đi, chúng tôi làm giúp hai người một lát.” Một chàng trai trong đó vô cùng nhiệt tình nói. Chàng trai khác cũng nở nụ cười Vui Vẻ.



Ba mẹ Lạc lập tức ngây người.



Đây là tình huống gì vậy?



Vậy mà lại có thôn dân chủ động chạy tới giúp bọn họ làm việc! Bọn họ chính là tội phạm, các thôn dân nhìn thấy bọn họ không đánh không mắng, không ném đồ vào người bọn họ đã là không tôi rồi, còn giúp bọn họ làm việc.



Mặt trời mọc từ hướng Tây sao?



Hay là địa cầu xoay ngược?



Nếu không chính là đầu óc hai người trước mặt này có vấn đề?



Ba Lạc nghĩ như thế.



"Hai chàng trai, chúng tôi không mệt, có thể làm được. Hai người tan làm thì mau về nhà nghỉ ngơi đi, không cần giúp chúng tôi."



Mẹ Lạc không dám nhường cái cuốc lại, liều chết cũng không nhường. Bà ấy dùng hết sức giữ chặt cái cuốc trong tay. Bà ấy sợ hai người kia cố ý trêu đùa bọn họ, chờ khi bọn họ buông tay, hai người giúp bọn họ làm việc lại nói bọn họ áp bức người nghèo. Trên đầu bọn họ vốn đã có một cái mũ nặng tru rồi, không thể đội thêm nữa.



Ba Lạc cũng nắm chặt cái cuốc của mình không buông. Không cho cậu, không cho cậu, nhất định không cho cậu!



Cũng ra hiệu cho mẹ Lạc, ánh mắt như đang nói chịu đựng! Nhất định phải chịu đựng! Kiên quyết không đưa cuốc ral



"Chàng trai, không làm phiền các cậu, bọn tôi tự làm được."



Vì thế hai vợ chồng và hai chàng trai trẻ tuổi hình thành hai nhóm tranh giành cái cuốc. Vì ba me Lạc kiên quyết không buông tay, hai bên hình thành trạng thái giằng co "Cậu muốn, nhưng tôi không cho, cậu đừng lì."



Hai chàng trai thấy dáng vẻ khẩn trương của ba mẹ Lạc, biết ba mẹ Lạc không tin tưởng bọn họ, cho rằng bọn họ sẽ có địch ý với tội phạm chứ không có thiện ý.



Một chàng trai đầu húi cua trong số hai người bọn họ nói: "Chú, thím, hai người đừng hiểu lầm, chúng tôi thật sự muốn giúp hai người làm việc, không có ý gì khác. Bởi vì, bởi vì chúng tôi đã biết hai người là ba mẹ thanh niên trí thức Lạc, chúng tôi muốn báo đáp thanh niên trí thức Lạc nhưng đưa đồ thì thanh niên trí thức Lạc không nhận nên chúng tôi muốn giúp hai người làm việc."



Ba mẹ Lạc đều kinh ngạc. Bị người nơi này biết về quan hệ của bọn họ với Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên sẽ bát lợi cho bọn nhỏ.



"Không không không, chúng tôi không có bất kì quan hệ gì với thanh niên trí thức ở đây, những tin đồn đó đều là lừa đảo." Ba Lạc phủ nhận.



Lỡ như hai người này cố ý lừa họ, dụ họ thừa nhận quan hệ với Lạc Tĩnh Nghiên thì sao?



Trong lúc khó khăn, lòng người khó dò, không thể không phòng.



Mẹ Lạc cũng gật đầu theo: "Các người lầm rồi, sao chúng tôi lại có quan hệ với bọn họ được. Không biết là các người nghe ai nói bừa, không có chuyện này đâu. Tôi, chúng tôi cũng không biết thanh niên trí thức Lạc mà hai người nói là ai."



Không thể thừa nhận!



Tuyệt đối không thể thừa nhận!!



Hai chàng trai nghe xong thì nhịn cười, chàng trai tóc húi cua nói: "Chú, thím, hai người đừng che giấu nữa. Hai người rất giống thanh niên trí thức Lạc, còn có người nhìn thấy thanh niên trí thức Lạc thường xuyên tới thăm các người. Chúng tôi thật lòng muốn giúp hai người làm việc, hai người đừng sợ hãi như vậy. Nếu hai người như vậy, chúng tôi tới không chỉ không giúp được hai người còn dọa hai người sợ, như vậy chúng tôi rất ay náy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận