Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 605: Đại Đội Tổ Chức Hội Nghị 2

"Tuy nhiên, chuyện lần trước cháu học lái máy kéo chú cũng thấy rồi đấy. Cháu lo lắng sẽ có nhiều người không bằng lòng với cháu, nếu cháu lại xuất đầu lộ diện chắc chắn họ sẽ không đồng ý. Đến lúc đó họ sẽ không ngừng tìm cháu gây chuyện, cũng sẽ tìm chú gây rắc rồi."



Đại đội trưởng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cháu không cần lo lắng về chuyện này, chú sẽ tổ chức một cuộc họp với tất cả các xã viên và nói với họ về vấn đề này. Dù sao đó cũng là vì lợi ích của họ. Nếu bọn họ không muốn, thì chuyện này hủy bỏ, nếu việc này thành, đến lúc đó chú chú sẽ đánh giá cho cháu là cá nhân tiên tiến."



Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười: "Điều quan trọng là làm cho cuộc sống của người dân ở đây tốt hơn.”



"Tắm lòng của thanh niên trí thức Lạc chú xin nhận. Sau khi kết thúc công việc, chú sẽ tổ chức một cuộc họp với họ.”



Chiều tối, đại đội trưởng triệu tập hợp các xã viên đến sân phơi lương thực. Ông ấy và Lạc Tĩnh Nghiên đứng trên đài nói chuyện thử nghiệm ủ rượu với dân làng về.



Nếu việc này mà nói lúc trước thì nhất định sẽ có rất nhiều người nghi ngờ Lạc Tĩnh Nghiên, nhưng với sự cố máy kéo vừa rồi, phần lớn các xã viên này đều tin tưởng Lạc Tĩnh Nghiên.



Dù sao lần trước bọn họ cũng không tin cô gái này có thể lái máy kéo và sửa máy kéo, nhưng Lạc Tĩnh Nghiên đã cho bọn họ tận mắt nhìn thấy, quả thật cô gái này có điểm đặc biệt, nếu cô không chắc chắn thì sẽ không gánh vác công việc này.



Nếu bây giờ bọn họ lại nghi ngờ Lạc Tĩnh Nghiên không biết ủ rượu, e rằng đến lúc đó bọn họ sẽ bị vả mặt.



Tuy nhiên, lái máy kéo và ủ rượu là hai việc khác nhau, tổ tiên của những người trong thôn bọn họ đều làm rượu. Về sau khi thực hiện chính sách một nền kinh tế kế hoạch hóa thì phường rượu nhỏ buộc phải đóng cửa. Sau đó một thời gian lại xin thành lập mô hình kinh tế tập thể, nhưng thiết bị và công nghệ sản xuất rượu không tốt bằng các nhà máy lớn, do đó phường rượu lại một lần nữa đóng cửa.



Những người lớn tuổi hơn một chút trong thôn đều sẽ có một số kiến thức về ủ rượu. Bọn họ làm người lớn, mặc dù họ không nghi ngờ Lạc Tĩnh Nghiên, nhưng suy cho cùng cô cũng chỉ là một cô gái mới mười mấy tuổi. Một vài người già thuận miệng hỏi Lạc Tĩnh Nghiên một số kiến thức về việc ủ rượu, Lạc Tĩnh Nghiên đều có thể trả lời trôi chảy, hơn nữa cũng có thể cho họ một số câu trả lời ở trình độ cao hơn. Nhưng có một người lại rất không chịu phục, ông ta là người ủ rượu giỏi nhất trong thôn, là kỹ sư chính của phường rượu trước kia. Bởi vì ông ta là người thứ tám trong nhà, nhà lại có nhiều con cái nên khi đặt tên để bớt rắc rối đã đặt tên cho ông ta là Lý Bát.



Sau này, sau khi ông ta trở thành một kỹ sư chính trong phường rượu làng, vì đam mê ủ rượu lại có chút địa vị, ông ta kiên quyết phải đổi tên và thêm một từ rượu vào tên của mình. Nhưng trong cách phát âm bát và "IIÚU” có mâu thuẫn, rất khó để đọc cùng nhau. Vì vậy ông ta rứt khoát đổi tên của mìn thành Lý Tửu, được người ta gọi là chú Lý Tửu.



Ông ta khinh thường nhìn Lạc Tĩnh Nghiên đang đứng trên đài, nói: "Mặc dù cô biết rất nhiều kiến thức về ủ rượu, nhưng cô còn quá trẻ, ủ rượu cũng giống như đánh giặc, tuyệt đối không thể dùng lý luận suông. Một người đủ tư cách làm thầy ủ rượu, ít nhất là rất thích rượu trắng, hơn nữa còn phải có nhiều kinh nghiệm phong phú trong ngành ủ rượu, trải qua vô số thất bại và thành công mới có thể hiểu thấu được kỹ thuật ủ rượu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận