Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1035: Người Nhà Đến 3

Đợi bọn họ quay về đã tới giờ cơm trưa, Lạc Tĩnh Nghiên đi vào bếp, mẹ Tiết và Tiết Ninh Ngọc muốn phụ giúp, Lạc Tĩnh Nghiên không cho bọn họ phụ: "Mẹ, chị, mọi người đi đường vất vả, mau vào phòng nghỉ ngơi đi."



Cuối cùng, bà Tiết và Tiết Ngạn Thần phụ Lạc Tĩnh Nghiên nấu cơm.



Lạc Tĩnh Nghiên làm món thịt xào tiêu xanh, nắm hương hầm, đậu hũ rán, còn có cá giắm hồ Tây.



Nhà họ Tiết ăn đồ ăn của Lạc Tĩnh Nghiên làm, ngón tay đi chuyển, mặc dù đồ ăn rất bình thường nhưng bọn họ lại giống như thưởng thức sơn hào hải vị, sự mệt mỏi đều biến mắt.



Đến chiều, Khưu Ái Trân và Cảnh Diệm Hồng qua đây, mọi người tới giúp Lạc Tĩnh Nghiên trang trí phòng tân hôn, tiện thể bàn bạc chuyện xuất giá ngày mai của Lạc Tĩnh Nghiên, Khưu Ái Trân còn cầm thêm một bộ câu đối.



Các cô ấy chào hỏi ba mẹ Tiết vài câu, Khưu Ái Trân nói: "Ngạn Thần nhà bác tìm được người vợ rất tốt, về mặt nào cũng vô cùng xuất sắc."



Ba mẹ Tiết đều hãnh diện.



"Đó cũng không đúng.”



Khưu Ái Trân mở câu đối của mình ra: "Nhìn xem, này là ông Lư nhà tôi đặc biệt viết đấy, ngày mai bọn họ kết hôn sẽ dán lên cửa."



"Tiểu Lư thật có lòng, chữ viết cũng không tệ." Bà Tiết khen ngợi.



Khưu Ái Trân khiêm tốn: "Ông ấy là võ tướng, chữ viết chỉ có vậy thôi."



"Cảm ơn dì và Lư Quân Trường.”



Tiết Ngạn Thần nhận lấy câu đối từ tay Khưu Ái Trân, lập tức lấy hồ bôi lên câu đối rồi dán hai bên cửa.



Mặc dù câu đối dùng để kết hôn, nội dung câu đối cũng lấy màu đỏ Cách mạng là chính, tượng trưng cho sự đặc sắc của thời đại này. Sau đó, Khưu Ái Trân bắt đầu cắt chữ màu đỏ thẫm dán lên cửa và cửa sổ, sau khi cắt xong, mấy người bên cạnh lập tức dán lên.



Quả cầu được tết lại bằng vải lụa đỏ đeo trước ngực chú re là do Phương Ái Hồng khéo tay làm, trái cầu càng thêm xinh đẹp.



Cô ấy còn cầm quo qua quơ lại trước mặt Tiết Ngạn Thần: "Chú rể, nhìn xem chị dâu tết trái cầu này đẹp không, có hợp với cậu không?"



Tiết Ngạn Thần nói đùa: "Chị dâu làm rất đẹp, đẹp hơn cái của đội trưởng nhà tôi khi kết hôn rất nhiều."



"Ha ha ha ha.”



Cảnh Diễm Hồng lườm anh một cái: "Đi đi đi, lúc đội trưởng nhà cậu kết hôn thì cậu mới được bao tuổi, có lẽ là một đứa nhỏ còn mặc quần yếm đó."



Khưu Ái Trân cân nhắc một chút rồi hỏi Lạc Tĩnh Nghiên địa điểm xuất giá.



Bởi vì nhà mẹ đẻ Lạc Tĩnh Nghiên không có ở đây, cho nên muốn tìm chỗ thích hợp để xuất giá, dù sao phòng khách cũng là nơi công cộng, cực kỳ không tiện, không phải trong nhà ai cũng tốt.



"Tĩnh Nghiên, ngày mai con xuất giá, nhưng mà nhà mẹ đẻ con lại không có ở đây, phòng khách là của cơ quan thì không tiện lắm. Nếu con không chê thì xuất giá trong nhà di đi."



"Dì, tất nhiên con không ghét rồi, chỉ là sợ gây phiền phức cho mọi người."



"Không phiền không phiền, dù thế nào con cũng đừng khách sáo."



Lúc trời sập tối, mấy chiến sĩ qua đây giúp bọn họ treo vải lụa đỏ lên của, cả sân hiện lên sự vui vẻ.



Buổi tối, trong văn phòng cao cấp của quân khu, mấy thủ trưởng nhìn chằm chằm vào bản đồ rồi cau mày.



Tham mưu trưởng nói: "Quân Trường, mấy ngày nay quân địch tấn công thật sự rất mạnh, bên ta phải lập tức điều ra đội ngũ mạnh mẽ để giúp đỡ, tôi cảm thấy nên đem con át chủ bài trong quân đội chúng ta ra, nên bảo Tiết Doanh Trường dẫn người đi rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận