Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 252: Lên Núi Săn Bắt 3

Triệu Quân thì thầm hỏi anh: "Cậu và thanh niên trí thức Lạc thế nào rồi sao cô ấy cũng phớt lờ cậu, chẳng lẽ hai người cãi nhau rồi sao? Cãi nhau chuyện gì thế? Sau khi cãi nhau cậu không dỗ dành người ta à... Này, không cần phải hỏi, tôi chắc chắn là cậu không dỗ dành người ta rồi, tôi nói này... loại Diễm Vương mặt lạnh như cậu sẽ không dỗ phụ nữ, cậu thật là.”



"Chúng tôi không cãi nhau nhưng chia tay rồi."



"Chia tay rồi?"



Triệu Quân vô cùng kinh ngạc, anh ấy còn hơi không dám tin: "Tốc độ của hai người nhanh quá rồi đấy, tốc độ yêu nhau cũng nhanh mà chia tay cũng nhanh, tôi còn nghĩ hai người sẽ kết hôn nhanh thôi rồi sau đó sẽ mau chóng sinh con... Chao ôi, không ngờ nửa đường đã chia tay rồi. Anh Thần, thành thật mà nói thì ấn tượng mà cậu mang đến cho tôi luôn khiến tôi cảm thấy cậu không gần gũi với con gái cũng không sao, nhưng một khi đã yêu một người thì chắc chắn sẽ nhanh chóng kết hôn chứ không bao giờ nửa đường chia tay. Lúc ở trong quân ngũ có biết bao cô gái muốn tiếp cận cậu nhưng thậm chí một cơ hội cậu cũng không cho người ta, cậu liếc mắt một cái cũng có thể dọa người ta khóc. Tôi đã nghĩ cậu đối xử khác với thanh niên trí thức Lạc, thật không nghĩ đến kết quả lại như thế này. Này, hai người đang tốt đẹp như thế tại sao lại chia tay? Cô ấy muốn chia tay hay là cậu muốn chia tay?"



Đôi mắt của Triệu Quân tỏa ra ánh sáng hóng hót.



Tiết Ngạn Thần nói: "Sau khi hai chúng tôi tìm hiểu nhau thì phát hiện không hợp, cả hai bên đều đồng ý nên chúng tôi chia tay trong hòa bình.”



"Đơn giản như vậy thôi à?"



"Cậu muốn phức tạp thế nào? Cậu nghĩ giống như hành quân đánh trận à, cần phải phân tích tình hình quân địch, địa hình, thời tiết hay là ba mươi sáu kế, lừa dối lẫn nhau?" "Tôi không biết, tôi chưa từng hẹn hò với ai thì làm sao biết nhiều thế được?"



Sau đó đột nhiên Triệu Quân nghĩ đến chuyện gì đó rồi lặng lẽ nhích lại gần Tiết Ngạn Thân.



"Anh Thần, có chuyện này tôi muốn nói với cậu nhưng không biết cậu có nghe nói đến chưa, cách đây một thời gian trong Thanh Tri Điểm của thôn chúng ta có xảy ra chuyện xôn xao, họ nói rằng trông cậu đẹp trai nhưng tiếc là chuyện đó không được nên nếu cô gái nào gả cho cậu thì sẽ sống như góa phụ cả đời vậy thì thà gả cho một tên vô lại còn hơn. Cậu nói thật cho tôi biết đi, chẳng lẽ thanh niên trí thức Lạc nghe được những tin đồn đó sao, cô ấy chia tay cậu vì sợ ga cho cậu phải chịu am ức đúng không?"



Ngay lập tức anh ấy nhận được may cái nhìn sắc lẹm từ Tiết Ngạn Thần.



"Không phải vì chuyện này."



"Không phải a? Vậy thì cô ấy không biết sức lực thật sự của cậu, tôi nghĩ nếu cô ấy biết thì chắc chắn sẽ không chia tay cậu đâu."



Tiết Ngạn Thân lại tặng cho anh ay một cái nhìn sắc lẹm khác: "Cậu biết nhiều thật đấy."



Cứ như thể trước đây anh ấy đã nhìn thấy thực lực của anh vậy.



Biểu cảm của Triệu Quân vừa giảo hoạt vừa hèn hạ, anh ấy nhướng mày mỉm cười: "Trước đây hai chúng ta thường xuyên đi vệ sinh cùng nhau, cậu nói tôi có thể không biết sao? Liếc nhìn một cái thì tôi cũng biết có bao nhiêu hùng vĩ và uy lực rồi."



"Rõ ràng là cậu nhìn trộm tôi"



"Đều là đàn ông mà, cậu phơi ra đó còn không để người ta nhìn à? Nếu không muốn người khác nhìn thì cậu đừng có phơi ra. Tuy nhiên cậu đừng nói là tôi nhìn trộm cậu mà cậu cũng nhìn trộm của tôi còn gì nhưng tôi biết cậu sẽ không thừa nhận đâu. Vả lại giữa đàn ông với nhau ai lại so sánh làm gì?"



"Nếu so sánh thì có kết quả gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận