Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 665: Nhận Được Thư 1

"Không công bằng thì cứ nhịn một chút thôi, cũng đâu có chết. " Thật ra trong lòng bà ay đã tưởng tượng ra hình ảnh quán rượu bị đốt, chỉ nghĩ tới thôi cũng có thể khiến bà ấy thấy sướng. Cho dù bọn họ không đốt, có khi cũng có người khác đỏ mắt mà đi đốt thôi. Những dân làng kiếm được tiền đó chắc hẳn không hả hê được bao nhiêu ngày đâu.



"lam Cường, chúng ta không đốt không có nghĩa là người khác không đốt, trong thôn chúng ta còn máy nhà không gia nhập mà. Ông Đại đội trưởng đó ngoan cố không chịu thêm mấy người chúng ta vào, chắc chắn vẫn còn những người khác thấy giận đỏ cả mắt, chúng ta cứ đợi họ đi đốt quán rượu đi. ”



"Dạ được, mẹ. Chúng ta đợi xem trò vui ởi. ”



"ÙƑm. "



Nhà họ Tiết ở thủ đô.



Ba Tiết và mẹ Tiết nhận được thư Tiết Ngạn Thần gửi tới lần nữa, nhưng lần này địa chỉ thư được gửi đến lại trở thành quân doanh.



Họ tập tức mở lá thư ra xem, biết được Tiết Ngạn Thần lại quay về quân doanh, hai người đều rất VUI.



"Đây đúng là tin vô cùng tốt, lại về rồi. " Mẹ Tiết nói một cách vui vẻ.



Ba Tiết còn đang đọc thư: "Nó với Triệu Quân đi làm nhiệm vụ, vì phải giữ bí mật cho nhiệm vụ, không tiện để cho người khác biết, cho nên cấp trên mới chọn thể hiện ra bên ngoài là cho hai đứa nó xuất ngũ, sau đó lén lút đi chấp hành nhiệm vụ, thật ra là để che giấu tai mắt người khác. Nhiệm vụ của hai đứa nó hoàn thành suôn sẻ, quay lại quân doanh còn được quân doanh khen ngợi nữa. "



"Nhớ ngày đó khi nó xuất ngũ, tôi còn nghĩ, lúc nó đi lính thì hăng hái như thế, sợ nó không chịu nỗi cú sốc bị ép phải xuất ngũ, sau đó thấy phản ứng của nó cũng không quá lớn, lúc đó nó còn nói bình thản đối mặt với sai lầm của bản thân, bình thản đón nhận xử phạt của quân doanh, tôi tưởng là vấn đề nguyên tắc của nó, hóa ra nó cơ bản không có xuất ngũ.



Lần này thì tốt rồi, vẫn có thể tiếp tục ở lại quân doanh dốc sức làm việc, nếu bị giải ngũ thật cũng không biết nó có thể chấp nhận được hay không nữa. "



Ba Tiết nói: "Không phải là hồi đó bà không máy đồng ý để cho nó đi lính sao, giờ tôi thấy bà còn rất ủng hộ nó nữa. "



"Haiz, lúc trước còn không phải là vì hồi ông còn trẻ cũng bị thương nặng vì đi đánh trận sao, còn để lại di chứng nữa, trong lòng tôi thấy sợ. Nhà chúng ta chỉ có độc một thằng con nối dõi, tôi có thể tro mắt ra nhìn nó đi mạo hiểm hay sao? Hiện tại tôi cũng nghĩ thoáng hơn rồi, con trai thích nghề này, nếu không để nó đi làm lính vậy thì đó là một kiểu tra tấn nó. ”



"Đúng đấy, trước kia tôi cũng có chung một suy nghĩ với bà, bản thân đã tự trải nghiệm rồi, không muốn để con trai chịu sự cực khổ đó thêm lần nữa, nhưng mà sau này nghĩ lại, con cái nhà ai mà không phải là con, không phải tắm lòng cha mẹ thương con cưng của mình.



Nhưng tổ quốc cần người bảo vệ, nếu bà sợ tôi cũng sợ, hai ta đều bảo vệ cho thằng nhóc nhà mình, ngăn cản chúng đi lính, quốc gia không có ai bảo vệ, không có mọi người thì lây đâu ra một người chứ, nghĩ lại thì tầm nhìn của tôi lúc đó thiển cận quá. "



"Chuyện này cũng không trách được ông, dù sao thì lúc trước khi ông bị thương, chịu đau khổ tới cỡ nào chúng tôi đều nhìn thấy hết, khoảng thời gian đó tôi đều có thể cảm nhận được ông bị những cơn đau tra tan sống không bằng chết, cũng may đều đã cố gắng vượt qua được hết rồi. "



Mẹ Tiết nhớ lại chuyện cũ, không kìm được mà thấy lòng đau xót, bà thầm cầu nguyện cho con mình có thể luôn được bình an, suôn sẻ, đừng gặp trắc trở như ba Tiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận