Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 353: Người Lén Lut 3

Về phương diện theo dõi người khác, Hắc Hồ không chỉ linh hoạt hơn cô mà còn không dễ bị phát hiện, cho nên cô mới thả Hắc Hỗ ra giúp đỡ.



"Hắc Hỏ, chúng ta có thể truyền âm từ xa được không?" Nếu có thể, bây giờ cô muốn đến chợ đen đàm phán giao dịch với lão Bưu.



"Không thể. Hiện tại nếu chúng tôi cách nhau hơn một trăm mét thì chúng ta không thể nghe thấy tiếng nhau."



"Ý em là khoảng cách này trong tương lai có thể tăng lên sao?"



"Đúng vậy. Lúc đầu, khoảng cách là mười mét, nhưng sau đó nó sẽ từ từ tăng lên, có thể chị không nhận thức được nó. Điều này dựa vào sự ăn ý giữa hai chúng ta, sự ăn ý càng cao thì khoảng cách truyền âm càng xa."



"Chị hiểu rồi, Hắc Hỗ, chúng ta vẫn luôn hòa thuận với nhau, sự ăn ý nhất định sẽ tăng lên."



"Đúng vậy."



"Được rồi, trước tiên chúng ta đi theo Lý Kiến Quốc, sau đó có thời gian thì tìm lão Bưu nói chuyện làm ăn.”



"Được."



Nhờ sự giúp đỡ của Hắc Hỗ, hai người nhanh chóng tìm được tung tích của Lý Kiến Quốc.



Vợ chồng nhà họ Lý thường rất bận rộn và lơ là trong việc dạy dỗ Lý Kiến Quốc, nhưng họ sợ Lý Kiến Quốc sẽ gây rắc rối cho họ nên đã sắp xếp một vị trí cho anh ta trong xưởng thủy tỉnh.



Lý Kiến Quốc ngu dốt và không có kinh nghiệm, làm sao anh ta có thể thành thật đi làm, anh ta thường xuyên ỷ vào quyền thế của cha mẹ mình mà lén lút trốn ra ngoài lêu lỗổng, còn đe dọa các công nhân khác không được tố cáo anh ta, những công nhân đó tự nhiên ngoan ngoãn vâng lời.



Công viên tố cáo thì cùng lắm anh ta bị mất việc, anh ta lại có cha mẹ chống lưng, mà chính họ cũng không muốn vì chuyện này mà đánh mắt bát cơm của mình, vì thế anh ta vẫn có thể yên ổn trong xưởng thủy tinh.



Lạc Tĩnh Nghiên vẫn ăn mặc như Đồng Tiêu, sau khi tìm được tung tích của Lý Kiến Quốc, cô lặng lẽ đi theo phía sau, còn Hắc Hỗ thì bám sát Lý Kiến Quốc.



Trong lúc Lạc Tĩnh Nghiên đang theo dõi, cô phát hiện có một người vẫn luôn giữ một khoảng cách không xa không gần với cô ở phía sau. Không biết người đó đang theo dõi cô, hay là cũng giống như cô, đang theo dõi Lý Kiến Quốc.



Lạc Tĩnh Nghiên không nhớ khi bản thân đóng giả Đồng Tiêu có từng xúc phạm đến ai không, ngược lại Lý Kiến Quốc rất có khả năng đã xúc phạm đến rất nhiều người. Vì vậy cô cho rằng, người đó có lẽ cũng đang theo dõi Lý Kiến Quốc.



Nếu bọn họ đã là người có cùng lý tưởng, vậy thì nói không chừng có thể hợp tác một chút.



Cô nhìn kỹ người đó, chỉ thấy vóc dáng của người đó rất cao, chiều cao khoảng chừng một mét tám chín. Anh mặc một bộ đồ quân đội, đầu đội mũ và mang khăn quàng cổ, bao bọc bản thân rất chặt chẽ kín đáo, chỉ lộ ra một đôi mắt ở bên ngoài.



Chỉ xem vóc dáng của người đó, đã khiến cô cảm thấy hơi giống với Tiết Ngạn Thần. Cô dịch ánh mắt lên, rơi vào cái mũ mà đối phương đang đội trên đầu. Ý da, vậy mà lại giống như đúc với cái mà cô tặng cho Tiết Ngạn Thần.



Mũ là do cô đích thân làm, chỉ có một cái duy nhất, kiểu dáng của mũ là do cô đích thân thiết kế, hoàn toàn khác với những loại mà hợp tác xã cung tiêu bán. Vóc dáng và mũ của người này đều ăn khớp với Tiết Ngạn Thần, cô và Tiết Ngạn Thần cũng đều có thù với Lý Kiến Quốc. Vì vậy có thể kết luận, người này có khả năng hơn chín mươi phần trăm, chính là Tiết Ngạn Thần.



Thì ra Tiết Ngạn Thần cũng không muốn bỏ qua cho Lý Kiến Quốc, nhưng tại sao anh lại không nói chuyện này cho cô biết chứ? Sợ cô lo lắng, chỉ muốn lặng lẽ giải quyết xong chuyện này một mình sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận