Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 244: Trang Phi Phi Đến Thăm 2

Chuong 244: Trang Phi Phi Đến Thăm 2



"Cô gái, không cần đâu, chúng tôi có thể tự chăm sóc bản thân được."



Mẹ Lạc nói.



Trang Phỉ Phỉ cũng không nhụt chí: "Hai người không cần sợ cháu bị liên lụy đâu, khi nào đến cháu sẽ thật cẩn thận. Cháu không muốn nhìn thấy người khác chịu khổ, chỉ cần thấy ai đó lâm vào cảnh khó khăn thì cháu lại muốn giúp đỡ họ."



"Thật sự không cần, cô gái à, về sống ở thôn quê này không dễ đâu nên cô nên chăm sóc tốt bản thân đi." "Cảm ơn dì."



Trang Phi Phi cho rằng hai người này chỉ đang khách khí ngoài mặt với cô ta mà thôi, có lễ vì muốn thứ gì đó rẻ tiền nhưng lại không muốn nhận tình cảm của cô ta nên cô ta định lần sau đến sẽ mang đến cho họ ít lương thực rồi lại thử dò hỏi xem thật ra ý của họ là gì.



Sau khi cô ta rời khỏi ngôi nhà này thì phát hiện trong ngôi nhà bên cạnh cũng có người, những người trong ngôi nhà đó chắc cũng là người phi phàm, lần sau tới cô ta nhất định phải mang theo nhiều lương thực để chia cho họ một phân.



Buổi chiều, Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên lợi dụng thời gian những người khác nghỉ ngơi để đi đến chuồng bò.



Ba mẹ Lạc đang ngồi trên giường lò dùng chăn đắp lên chân, ba Lạc nhìn thấy các con đến, ba Lạc vội vàng đốt lửa giường lò lớn hơn để trong nhà được ấm hơn.



Mẹ Lạc bảo Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên cởi giày rồi lên giường chui và trong chăn cho ấm, chỉ có ba Lạc mặc áo khoác quân đội ngồi một mình ở mép giường lò.



Mặc dù bên ngoài thì không am áp như trong chăn nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của vợ con thì trong lòng ba Lạc cũng cảm thấy âm áp.



Lạc Trường Thiên đưa bài kiểm tra cho ba mẹ Lạc xem: "Lần này con lại đứng nhất đấy, toán được một trăm điểm còn văn thì được chín mươi lăm."



"Rất tốt, Tiểu Thiên của chúng ta giỏi quá."



Ba Lạc khen ngợi cậu.



Mẹ Lạc nói: "Hai chị em các con đều học rất giỏi nên hãy cố gắng học, cho dù sau này không có cơ hội lên đại học thì vẫn có thể nắm vững được nhiều kiến thức, vẫn tốt hơn là những người ít học nhiều."



Ba Lạc nói: "Mẹ con nói đúng, học không chỉ để thi đại học mà còn để phục vụ công việc sau này nữa. Thậm chí có rất nhiều phương diện cuộc sống cũng không thể nào tách rời khỏi những kiến thức trong sách vở."



Lạc Tĩnh Nghiên xoa đầu Lạc Trường Thiên: "Tiêu Thiên, em tuyệt đối không được kiêu ngạo đấy."



Lạc Trường Thiên mỉm cười: "Thật ra là em kiêu ngạo từ lâu rồi, nhưng mà kiêu ngạo không có nghĩa là em sẽ lùi bước. Em sẽ càng học hành chăm chỉ hơn và cố gắng giữ vững vị trí thứ nhất."



"Rất tốt, có khí khái vương giả."



Mẹ Lạc nói: "Tĩnh Nghiên, trong Tri Thanh Điểm của con có một thanh niên trí thức nữ tên Trang Phi Phi đúng không, hôm nay cô ấy có đến đây. Cô ấy nói cảm thấy tiếc cho ba mẹ nên muốn giúp đỡ ba mẹ nhưng ba mẹ nói là ba mẹ không cần." "Trị Thanh Điểm có một thanh niên trí thức mới đến tên Trang Phỉ Phỉ, mẹ, nhân phẩm của người này không tốt. Ngoại mặt khác nhưng sau lưng lại khác, rất bằng mặt không bằng lòng. Hôm nay ở Tri Thanh Điểm cô ta còn cố tình day ngã một cô bé nữa, lại còn chạy đến đây tặng đồ cho ba mẹ, cũng không biết cô ta đang âm mưu cái gì. Bây giờ thân phận của chúng ta rất nhạy cảm cho nên ba mẹ đừng để cô ta đến đây nữa.”



Cô không thể nào nói nội dung cốt truyện cho ba mẹ mình nghe nên chỉ có thể nói như vậy thôi.



Mẹ Lạc vội vàng gật đầu: "Tĩnh Nghiên, ba mẹ biết làm thế nào rồi, lần tới nếu cô ta mang đồ tới cho ba mẹ thì bất luận như thế nào ba mẹ cũng không lấy, sau này ba mẹ sẽ không để cô ta đến đây nữa. Nếu như cô ta nhất quyết muốn đến thì ba mẹ sẽ không thèm để ý đến cô ta."



"Dạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận