Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 302: Đính Ước 1

Lạc Tĩnh Nghiên không ngờ Tiết Ngạn Thần lại nhắc tới chuyện kết hôn nhanh như vậy.



Cô cũng không định kết hôn trong thời gian ngắn. Không chỉ có cô không kịp chuẩn bị mà cô còn phải chăm sóc ba mẹ và em trai.



"Bây giờ em mới mười tám.” Nói tới tuổi tác, Lạc Tĩnh Nghiên đã quên sinh nhật nguyên chủ rơi vào đúng vụ mùa thu hoạch: "Em cảm thấy mình còn nhỏ, bây giờ chưa định kết hôn. Anh Tiết, anh nói đi? Bây giờ anh 22, anh cảm thấy có muộn khi kết hôn ở độ tuổi này không? Hay là còn có thể muộn hơn?"



"Anh nghe theo em, em nói khi nào chúng ta kết hôn thì chúng ta kết hôn."



Trước khi gặp được Lạc Tĩnh Nghiên, anh chưa bao giờ tự hỏi về chuyện kết hôn. Nói không chừng hơn ba mươi tuổi anh vẫn còn độc thân.



Bây giờ kỳ thật anh rất muốn cưới Lạc Tĩnh Nghiên về nhà nhưng ai phải tôn trọng ý nguyện của cô.



Nếu cô muốn lập tức kết hôn, anh sẽ đệ đơn lên quân doanh xin. Quân doanh không phê chuẩn anh sẽ lập tức xuất ngũ để kết hôn với cô.



Nếu cô không muốn kết hôn bây giờ, anh sẽ cố gắng biểu hiện tốt trong khoảng thời gian trước khi bọn họ kết hôn, lập công cho quân doanh tranh thủ xin lãnh đạo đồng ý cho bọn họ kết hôn. Nếu vẫn không được, anh sẽ lựa chọn Lạc Tĩnh Nghiên.



Tuy anh biết dù anh có ở lại hay xuất ngũ thì cũng không dễ gì mà kết hôn được với cô, may ông lão kia sẽ không dễ dàng thả anh đi. Nhưng có phải trải qua điều gì thì cũng phải đạt được mục tiêu này.



Lời nói của Triết Ngạn Thần khiến Lạc Tĩnh Nghiên có hơi ngại. Anh đặt mong muốn của cô lên hàng đầu như vậy không biết có chịu ủy khuất không.



"Anh Tiết, thẳng thắn nói anh muốn chúng ta kết hôn khi nào?"



"Anh dĩ nhiên muốn càng nhanh càng tốt. Tĩnh Nghiên, anh muốn em mau chóng trở thành vợ anh." Mat Lac Tinh Nghien thoang ửng đỏ: "Anh Tiết, nhưng em chưa thể đồng ý kết hôn với anh nhanh như vậy. Em không chỉ có một mình, em còn có ba mẹ và em trai, em phải chăm sóc bọn họ. Nếu chúng ta kết hôn có thể sẽ có rất nhiều biến động. Chúng ta quyết định hai năm đi, sau hai năm em đồng ý kết hôn với anh. Nếu bên chỗ anh có biến động chúng ta cũng có thể chậm lại, anh thấy được không?"



"Có thể, Tĩnh Nghiên, anh không có ý ép em, nếu anh làm chuyện gì mà em không hài lòng thì chẳng thà anh không làm còn hơn.”



Lạc Tĩnh Nghiên gật đầu, lòng tin đối với Tiết Ngạn Thần lại tăng thêm vài phần. Cô đột nhiên nghĩ tới người nhà của anh. Sau khi người nhà anh biết tình hình của bọn họ sẽ có thái độ như nào với cô?



"Anh Tiết, tuy bên chúng ta ổn nhưng thái độ của người nhà anh thì sao, nếu bọn họ phản đối thì sao?"



"Em yên tâm, bọn họ sẽ tôn trọng quyết định của anh. Chuyện bên kia cứ giao cho anh, anh sẽ xử lý ổn thỏa."



"Được." Lạc Tĩnh Nghiên thay đổi đề tài: "Lúc trước em có nói với ba mẹ về chuyện của chúng ta. Nếu bây giờ chúng ta đã là người yêu rồi, bọn họ muốn gặp anh, anh có chịu tới không?”



"Đi gặp ba mẹ vợ tương lai anh cầu còn không được. Em nói anh biết khi nào đi, để anh chuẩn bị một chút."



"Phải chuẩn bị gì? Cứ như anh chuẩn bị ra chiến trường vậy."



Anh nới lỏng cổ áo: "Nói thật, anh còn khẩn trương hơn cả ra chiến trường. Anh sợ ba mẹ vợ chướng mắt anh."



"Dù bây giờ bọn họ chướng mắt anh thì anh cũng sẽ cố gắng để bọn họ coi trọng. ˆ



"Được, đừng nghĩ nhiều, ba mẹ em đều rất dễ tính, nói không chừng họ sẽ rất hài lòng. Hôm nay em nói với bọn họ là sắp gặp con rễ tương lai, để bọn họ chuẩn bị tâm lý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận