Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 891: Bi Bắt Trong Đêm 2

Đỗ Nghệ Nam sợ hãi, vô thức quay đầu lại, đáng tiếc trời tối, cô ta nhìn không rõ, không nhìn rõ được tình huống hiện tại của Hồ Tam Cường là gì.



“Tam Cường, anh sao vậy?”



"Anh, chân anh bị kẹp rồi, lại đây giúp anh nhìn xem."



"BỊ Kẹt? Bi cái gì kẹt?"



"Hình, hình như là một cái bẫy gấu."



Đỗ Nghệ Nam nhanh chóng ném củi trong tay xuống và đi về phía Hồ Tam Cường, tuy nhiên, cô ta chưa đi được hai bước, cô ta cũng dẫm phải thứ gì đó, trong tích tắc, cô ta cảm thấy mắt cá chân mình cũng bị kẹp, cô ta theo bản năng hét lên.



Hồ Tam Cường nhận ra rằng cả anh và Đỗ Nghệ Nam đều đã giãm phải bẫy thú, tại sao ở đây lại có nhiều bẫy thú như vậy? Chẳng lẽ người của Quán rượu cố ý đặt chúng ở đây sao?



Không lâu sau, cửa quán rượu mở ra, chú Lý Cửu bước ra cầm một chiếc đèn đốt bằng côn, trông giống như một chiếc đèn dầu thông thường.



Vừa rồi ông đang ngủ say trong quán rượu, nghe thấy bên ngoài có tiếng kêu, tưởng chừng có người đến quán rượu trộm rượu, may mắn thay, bên ngoài đặt bẫy gấu, hình như đã bắt được tên trộm rồi.



Ông mặc quân áo vào, thắp đèn rồi đi ra ngoài kiểm tra.



Không biết họ đến từ thôn khác hay là thôn này.



Trong đầu ông nghĩ rằng người ở thôn khác sẽ có khả năng trộm nhiều hơn, bởi vì phần lớn người dân trong thôn này đều tham gia vào quán rượu tập thể, không thể tự trộm rượu của mình làm ra được.



Sau đó, khi ông chiếu đèn vào hai người, mới cảm thấy bát ngờ.



Thực ra đó là Đỗ Nghệ Nam và Ho Tam Cường .



Cả Đỗ Nghệ Nam và Hồ Tam Cường đều bị mắc bẫy thú, Đỗ Nghệ Nam thì mắc một cái còn Hồ Tam Cường mắc cũng hai cái nên không thể trốn thoát được.



Bên cạnh Đỗ Nghệ Nam và Hồ Tam Cường là hai đống củi nấu rượu.



Khi chú Lý Cửu nhìn thấy củi, ông lập tức hiểu rằng Đỗ Nghệ Nam và Hồ Tam Cường không phải đến đây để trộm rượu, họ muốn đốt quán rượu, họ thật tàn ác mà và thậm chí còn đáng ghét hơn những kẻ trộm rượu.



Không chỉ ở phía trước Quán rượu , mà còn ở xung quanh Quán rượu, khi đến giờ đi ngủ, chú Lý Cửu sẽ đặt một số bẫy thú nhất định, uy lực của những chiếc bẫy thú này không đặc biệt mạnh mẽ nhưng sức phá cũng không hề nhỏ, ít nhất có thể khiến người làm chuyện xấu bị cầm cố một thời gian.



Lý do đặt bẫy thú xung quanh Quán rượu được quyết định sau khi ba người họ, Đại đội trưởng, Lạc Tĩnh Nghiên và còn có chú Lý Cửu thảo luận.



Mục đích chính là ngăn chặn người khác đến Quán rượu vào ban đêm để lấy trộm rượu, đồng thời đề phòng các tài sản khác trong Quán rượu bị đánh cắp.



Về việc có người cố tình mở quán rượu thì họ cho rằng rất khó xảy ra, nhưng với bẫy gấu, hành vi này cũng có thể được ngăn chặn.



"lam Cường và vợ của Tam Cường hả, thật không ngờ hai người lại muốn đến đốt quán rượu vào đêm khuya như vậy."



"Chú ơi, cháu, chúng cháu đến đây không phải vì đốt Quán rượu." Hồ Tam Cường phản bác.



"Hừ, đêm đã khuya, mọi người đều đang ngủ, hai người các cậu lén lén lút lút gánh củi, không phải tới Quán rượu thì các cậu tới đây làm gì? Đến đốt lão già là ta à?"



Chú Lý Cửu nghĩ đến cũng không thấy sợ hãi, nếu hai người này thực sự thành công thì bây giờ ông chắc đã thành một đống thịt nướng bốc khói rồi.



"Không, cháu, chúng cháu không phải." Đỗ Nghệ Nam cũng phủ nhận.



"Hai cô cậu tranh luận cũng vô dụng thôi, tôi trước dùng dây trói hai cô cậu lại đã, ngày mai để đại đội trưởng trừng phạt hai người." “Trừng, Trừng phạt?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận