Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 135: Đến Nhà 1

Nhóm nữ thanh niên tri thức ngóng cổ nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên.



Ở trong bếp, Lạc Tĩnh Nghiên đang định nấu cơm trông thấy động tác của ba người kia thì lập tức hiểu rõ mục đích bọn họ đến đây.



Bà mai cười nói: "Thanh niên trí thức Lạc này, thím đến làm mai cho cháu."



Mặt Lạc Tĩnh Nghiên đen lại: "Cháu có người yêu rồi mấy người đi đi."



Gương mặt bà mai cứng lại, thím Hồ nói Hồ Tam Cường vừa mắt một nữ thanh niên tri thức mới đến, muốn bà ta đến làm mai cho họ. Bà ta cho là nữ thanh niên tri thức kia chẳng ra sao nhưng vừa gặp, bà ta đã bị cô làm lóa mắt.



Cô gái như này, Hồ Tam Cường xứng sao?



Không ngờ là người ta còn có người yêu rồi.



Thim Hồ nói: "Tĩnh Nghiên à, sao lại bướng thế chứ. Thim nói này, cháu đến nhà thím, nhất định thim sẽ đối tốt với cháu hơn con gái ruột, cháu tin thím nhé?”



"Cuộc sống của cháu sẽ tốt hơn khi không ga đến nhà thim." Lạc Tĩnh Nghiên hỏi bà mai: "Có phải mấy người ở đây đều hứng thú với việc đến nhà cầu hôn dù người ta đã có người yêu?” Bà mai lắc đầu: "Loại việc mặt dày thiếu đạo đức này thì có mấy ai làm chứ?”



Thíim Hồ vẫn dây dưa: "Tĩnh Nghiên, vốn thim với Tam Nhi định đợi qua vụ thu hoạch mùa thu xong thì đến, sau đó thim lại nghĩ là để cháu có thời gian suy nghĩ, ai ngờ lâu như vậy mà cháu vẫn chưa thông. Thím nhắc nhở cháu một chút, dượng của Tam Nhi giờ đang là bí thư chi bộ của thôn, quyền lớn thế nhỏ trong thôn đều nằm trong tay ông ấy, à quên nói với cháu, anh trai họ của Tam Nhi còn là cán bộ ở công xã nữa, cháu thấy nhà thim tốt chưa, cháu gả qua đây, sẽ được hưởng lây đấy."



Lạc Tĩnh Nghiên nhớ đến cái chết của chủ nhà cô đang ở, liệu có liên quan đến cán bộ công xã kia chăng?



"Thím à, điều kiện nhà mấy người tốt thế thì chắc chắn sẽ tìm được cho con trai thím một cô gái tốt hơn cháu."



"Nhưng thím với Tam Nhi chỉ vừa ý cháu."



"Cháu chướng mắt mấy người, cũng chướng mắt nhà mấy người, nếu mấy người nhất quyết dây dưa thì cháu sẽ đến đồn công an nhờ đồng chí công an đến xử lý việc này. Việc ép cưới nữ thanh niên tri thức chả khác việc ép cưới con gái nhà lành cả, cứ để đồng chí công an đến xem nên xử lý ra sao.”



Có vẻ thím Hồ vẫn không sợ hãi: "Thanh niên tri thức Lạc à, cháu dọa ai đấy, công an còn quản việc này hả?"



"Nếu thím không tin thì cứ thử xem."



Lạc Tĩnh Nghiên lấy giấy khen được công an trao hôm cô bắt trộm ra cho họ xem: "Nếu cháu đến đồn công an báo án, đồng chí công an nhất định sẽ làm chủ cho cháu.”



Thim Hồ không biết chữ, nhưng bà ta nhận ra bằng khen, nói chung là người có bằng khen chính là người được bên trên khen ngợi, tương đương với việc có chỗ dựa.



Bà ta cần trở về tìm người nghĩ cách. "Được rồi, chúng ta lại để cháu thời gian suy nghĩ tiếp vậy, nhất định sẽ có ngày cháu nghĩ thông.”



"Không có ngày đó đâu, tình cảm của cháu với người yêu vẫn rất tốt, hôm qua anh ấy còn đến đây thăm cháu." Cô nói thẳng ra để họ dừng cái suy nghĩ kia lại.



Thím Hồ xuy một tiếng rồi rời đi, bà ấy cố ý chạy đến ký túc xá nữ của thanh niên tri thức hỏi thăm xem có thật là Lạc Tĩnh Nghiên có người yêu rồi không.



Thâm Như Ý với Lưu Tuệ Phương đều nói thật ra.



"Đúng là Tĩnh Nghiên có người yêu, hôm qua người đó còn đến đây nữa." Thắm Như Ý nói.



"Người yêu cô ta thế nào? Đẹp bằng con trai tôi không?"



Thâm Như Ý không biết nên nói sao, Lưu Tuệ Phương nói: "Đầu còn cao hơn cửa phòng, Tĩnh Nghiên xinh như thế, vẻ ngoài của người yêu cậu ấy đương nhiên là xứng với cậu ấy rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận