Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 581: Chất Lượng Công Trình 1

Bọn họ đều là người có chuẩn mực quy tắc, vì thế kiềm chế dục vọng trong lòng rồi lại bắt đầu vùi đầu vào làm việc. Cho dù công nhân bên phía Trang Phỉ Phỉ có táo và nước đường trắng thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến bọn họ.



Bởi vì số lượng người bên phía Trang Phi Phi rất đông, cho dù những người đó vô dụng, bất kể chất lượng kỹ thuật như thế nào thì tốc độ vẫn nhanh hơn bên phía Lạc Tĩnh Nghiên rất nhiều.



Phía Lạc Tinh Nghiên mới xây được chưa đến 1/5, bên chỗ Trang Phi Phi đã hoàn thành được một nửa, tuy nhưng chất lượng của công trình thì thực sự không biết nói sao.



Buổi chiều sau khi tan làm, công nhân của đại đội Tiền Tiến đều trở về, Lạc Tĩnh Nghiên và Trang Phi Phỉ cũng trở về khu nhà ở của thanh niên trí thức.



Sau khi công nhân bên phía Trang Phi Phi rời đi, bọn họ lặng lẽ tụ tập ở một nơi khác để tổ chức một cuộc họp nhỏ.



Một dân làng có mỏ chuột tai khi, trong đôi mắt lại lộ ra vẻ không khéo, nói: "Mặc dù đãi ngộ của thanh niên trí thức Trang rất tốt, nhưng chúng ta đông người, mỗi người làm một chút, cộng lại sẽ thành nhiều, rất nhanh ngôi nhà sẽ xây xong. Sau hai ngày nữa toàn bộ công trình sẽ hoàn thành, chúng ta sẽ không thể nhận được một tệ tiền công, cũng không được uống nước đường, ăn táo nữa.”



"Vậy thì đừng xây nhà nhanh như vậy nữa, chúng ta đều làm việc chậm một chút, cố gắng chậm nhất có thể. Như vậy không phải là có thể ở lại thêm vài ngày sao?"



"Tốc độ xây nhà của chúng ta đã đủ chậm rồi, nhưng không thể chịu được vì quá nhiều người, dù sao cũng không thể ăn uống cả ngày. Nếu chúng ta làm ít quá thì cũng không được. Sớm muộn gì thanh niên trí thức Trang sẽ mắt kiên nhẫn với chúng ta, lại trả thiếu tiền công cho chúng ta thì không tốt."



"Vậy bây giờ nên làm gì? Khó khăn lắm mới có được công việc tốt như vậy, tôi còn chưa làm được mấy ngày. Tôi không muốn mắt đi nhanh như vậy."



"Anh không muốn, tôi cũng không muốn."



"Nếu chúng ta đều không muốn mất công việc này, vậy hãy nghĩ cách làm sao để có thể làm việc thêm vài ngày.



Một số người động não, muốn ở lại, không muốn nhanh chóng kết thúc công trình, phải có một biện pháp khéo léo mới được.



Cuối cùng, một người đầu to thông minh nảy ra một ý tưởng, chủ nhân của cái đầu to này chính là Lý Kiến Lương.



"Tôi có cách để kéo dài kỳ hạn công trình mà không bị thanh niên trí thức phát hiện.”



"Cách gì mau nói đi."



"Mọi người nghĩ xem, nếu bức tường chúng ta vừa xây đột nhiên bị đổ, liệu chúng ta có phải xây lại nó không? Đây không phải là có việc làm sao?"



"Nhưng nếu tường không sập thì sao? Không thể anh bảo nó đỗ thì nó sẽ đổ?"



"Cái này dễ làm, nếu nó không đồ thì chúng ta sẽ đây cho nó đổ."



"Ha, ý kiến hay, đó là ý kiến hay." Có người vỗ tay trầm trồ khen ngợi.



"Chúng ta nhân lúc nửa đêm làm. Thần không biết quỷ không hay, thanh niên trí thức Trang cũng sẽ không biết là chúng ta làm. Cô ta có thù oán với ai thì nhất định sẽ nghĩ là người đó làm. Mọi người nói có phải không?”



"Được được được, tôi đồng ý làm như vậy."



"Tôi cũng đồng ý."



"Tôi đồng ý cả hai tay hai chân."



Lý Kiến Lương sợ có người bán đứng mình, hoặc là nói lỡ miệng: "Mọi người cũng phải đảm bảo không ai tiết lộ chuyện này ra ngoài, nếu không tất cả chúng ta đều sẽ bị tội."



"Sẽ không, sẽ không, tôi hứa không nói."



"Ai nói nó thì ba chết mẹ chết, không sinh được con, ra ngoài sẽ bị sét đánh chết."



Sau khi những người khác tỏ vẻ tuyệt đối sẽ không bao giờ tiết lộ bí mật, bọn họ bắt đầu thảo luận cụ thể về hoạt động và người được chọn để đầy tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận