Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 738: Tìm Tới Lão Già 1

Giang Mãn Nguyệt bĩu môi, chỉ vào đầu mình: "Nếu chỗ này của cô ta thật sự xảy ra vấn đề, sau này chắc trong thôn sẽ có trò hay để xem rồi. Haiz, cũng không biết bây giờ Lưu Ái Quốc thế nào, chắc sắp xuất viện rồi. Chúng ta chờ Lưu Ái Quốc xuất viện rồi xem trò vui thôi”



"Ừm ừm."



Máy nam thanh niên trí thức thấy Lý Hồng Anh đi tới bên chỗ bọn họ, ban đầu thì không để ý, tưởng Lý Hồng Anh không tìm bọn họ, dù sao thì bọn họ cũng không thân với cô ta. Triệu Văn Tùng lại đi hốt phân heo, nhất định chỗ này không có người Lý Hồng Anh muốn tìm.



Nhưng ngoài dự kiến của bọn họ, Lý Hồng Anh lại qua tìm bọn họ.



Lý Hồng Anh đi qua cũng lười khách sáo với bọn họ, trực tiếp đi vòng quanh bên cạnh mỗi người sau đó tránh ra.



Từ đầu tới cuối, bọn họ chỉ cảm thấy điên điên khùng khùng, không thể hiểu nỗi.



"Người phụ nữ này là quỷ." Tôn Quốc Khánh nói: "Đừng quan tâm cô ta.”



Đồng Kiến Tân cũng không để ý,



Lý Hồng Anh thấy trên người mấy nam thanh niên trí thức không có không gian. Đột nhiên cô ta thấy bà cụ thích ăn kẹo bèn mau chóng chạy qua: "Chào bà."



Bà cô đang ăn kẹo trái cây, trong tay còn cầm một thanh nữa. Đều là con gái bà ta mua từ thị trần về cho bà ta. Bà ta nhìn dáng vẻ thèm nhỏ dãi của Lý Hồng Anh, mau chóng bỏ kẹo vào trong túi.



"Tôi ăn hết kẹo rồi, không cho cô được."



Lý Hồng Anh hơi sửng sốt, khi nghe hệ thống thông báo không phát hiện không gian trên người bà lão, cô ta bèn lạnh lùng nói một câu: "Ai thèm ăn kẹo của bà, đừng tự dát vàng lên mặt mình. Bà tưởng ai thiếu chút kẹo của bà."



Sau đó xoay người rời đi. Bà lão hoang mang nói: "Vậy cô sáp lại gan đây làm gì? Đồ điên!"



Lúc Lý Hồng Anh làm việc, thấy đại đội trưởng ra ruộng cũng mau chóng chạy tới. Kết quả trên người đại đội trưởng cũng không có không gian.



Ngày hôm sau, cô ta vẫn không tìm được không gian.



Tới ngày thứ ba, vì cô ta dậy trễ nên lúc ăn uống xong đi ra ngoài, mọi người đều đã ra ruộng, trên đường không còn bóng người. Cô ta đi một lúc, cũng may nhìn thấy một người vừa đi vừa hút thuốc. Hơn nữa người đó không hút thuốc lá bình thường mà là thuốc lá đắt đỏ. Nhìn đồ anh ta mặc cũng tốt hơn những người bình thường trong xã. Người này có tiền, lại còn là nông dân làm ruộng, rất có thể có không gian chứa vật phẩm.



Bởi vì cô ta quá sốt ruột rồi, vì tính chủ quan của không gian mà cô ta phải để ý nhiều người có dáng vẻ là có không gian.



Cô ta mau chóng đuổi theo người đàn ông. Người đàn ông kia khoảng chừng 30 tuổi. Anh ta thấy có người theo dõi mình từ sau, là một người phụ nữ. Anh ta nhận ra người phụ nữ phía sau này là vợ của Lưu Ái Quốc trong thôn, tên là Lý Hồng Anh.



Nhưng Lý Hồng Anh đi theo anh ta làm gì?



Anh ta và Lưu Ái Quốc chưa từng nói chuyện, càng không thân với vợ anh ta. Lưu Ái Quốc không có nhà, anh ta cũng không dám qua thân mật với Lý Hồng Anh. Nếu bị người khác nhìn thấy, hiểu làm thì không tốt, rất khó để giải thích với vợ. Lưu Ái Quốc cũng sẽ tìm anh ta gây phiền phức, còn làm ảnh hưởng tới danh dự của mình.



Vì thế anh ta bước nhanh hơn, định kéo dài khoảng cách với Lý Hồng Anh. Nhưng anh ta đi nhanh thì Lý Hồng Anh cũng đuổi theo nhanh. Anh ta trốn càng nhanh, Lý Hồng Anh cũng đuổi theo nhanh. Lý Hồng Anh tăng tốc, anh ta lại tăng tốc.



Nhưng Lý Hồng Anh vẫn không chịu buông tay. Người kia cố tình lảng tránh cô ta càng khiến cô ta cảm thấy có vấn đề. Cứ một trước một sau, một trốn một tìm. Lúc tới ruộng rồi bọn họ vẫn còn giằng co.
Bạn cần đăng nhập để bình luận