Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 808: Tiết Lộ Quan Hệ 1

Nghĩ tới đây, cô ta thầm cảm thán bối cảnh chính trị của Lạc Tĩnh Nghiên quá kém, không thể so sánh được với cô ta.



Cô ta làm hàng xóm với Lạc Tĩnh Nghiên đã mấy tháng rồi vẫn không có phát hiện ra bí mật này, Lạc Tĩnh Nghiên cũng thật biết giấu.



Người trong thôn vẫn luôn căm ghét những kẻ đầu trâu mặt ngựa đó. Nếu cô ta đã biết ba mẹ Lạc Tĩnh Nghiên là tội phạm nhất định sẽ tìm cơ hội nói tin tức này ra ngoài. Các thôn dân liên quan sẽ hận Lạc lĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên. Hơn nữa sau này chuyện tốt trong thôn và trong khu nhà ở của thanh niên trí thức cũng không tới lượt Lạc Tĩnh Nghiên nữa.



"Chị Tiết, chị tới thật đúng lúc, nên làm cho bọn họ chia tay. Tiền đồ em trai chị tốt như vậy, không thể để bị cô ta phá hoạt được."



Hừ, Lạc Tĩnh Nghiên, cô còn muốn trèo cao gả cho người nhập ngũ, cô bớt mơ mộng hão huyền dil



"Đúng vậy, lát nữa chị sẽ đi tìm cô ta.



"Chị kêu cô ta chủ động chia tay em trai chị, chị cho rằng cô ta sẽ nghe theo sao? Em nói chị nghe, cô ta thật sự rất cứng đầu."



Vừa rồi Tiết Ninh Nam đã đánh với Trang Phi Phi một trận, lúc này đã không còn quá khí thế. Cô ta nghỉ ngơi ở chỗ Trang phỉ Phỉ một lúc, sau khi sửa sang lại dung nhan bắt đầu đi qua bên cạnh tìm Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên không có đóng cửa. Nếu đối phương đã nhắm về phía cô thì có đóng hôm nay vẫn còn ngày mai, không băng tốc chiến tốc thắng đi.



Tiết Ninh Nam cũng không phải lần đầu thấy cô, nhưng vẫn bị dung mạo của cô làm cho kinh diễm một lần nữa, đồng thời cô ta lại thầm mắng hồ ly tỉnh.



Có dáng vẻ như vậy ở thời cổ đại cũng chỉ là yêu nghiệt hại nước hại dân.



Hừ, cùng giuộc với Đát Kỳ. Trong viện chỉ có một cái ghế dài, vừa hay đã bị Lạc Tĩnh Nghiên ngồi. Lạc Tĩnh Nghiên không lên tiếng nói chuyện, cũng không có ý định để ý tới Tiết Ninh Nam. Tiết Ninh Nam đứng cũng có chút xấu hỗ.



Bởi vì mới đánh nhau với Trang Phi Phi, trên người và mặt cô ta đều có vết thương. Tái chiến với Lạc Tĩnh Nghiên đã không còn có khí thế kiêu ngạo như khi nhìn thấy Trang Phỉ Phỉ nữa.



Hơn nữa thể lực tiêu hao nhiều, cô ta cũng lười vận động chân tay.



Được rồi, dù sao dùng vũ lực vật lộn cũng là phương thức chiến đấu vụng về nhất, nếu có thể dùng trí thắng thì vẫn nên tiết kiệm chút sức lực đi. Qua một lúc, cô ta lên tiếng trước: "Tôi giới thiệu một chút, tôi là chị hai của Ngạn Thần."



Lạc Tĩnh Nghiên ngước mắt liếc nhìn cô ta một cái. Người chị hai này tới đối nghịch với cô ta, mặc kệ người trước mắt là ai, chỉ cần khiến cô khó chịu thì không đáng để cô tôn trọng. Cô không để ý mà chỉ khẽ ừ một tiếng, không chút nào coi đối phương vào mắt.



Tiết Ninh Nam bị Lạc Tĩnh Nghiên coi khinh, càng thêm xấu ho và tức giận.



Lạc Tĩnh Nghiên biết cô ta là chị Tiết Ngạn Thần, không chỉ không nhường chỗ cho cô ta còn tỏ ra ngạo mạn, thái độ quá kém rồi.



Cô ta hít sâu một hơi, dù sao bọn họ cũng không thành người một nhà, không so do là được.



Cô ta nói tiếp: "Tôi đặc biệt từ Bắc Kinh chạy tới đây muốn nói với cô về chuyện của cô và Ngạn Thần."



"Tôi biết chị muốn nói gì. Nếu chị tới khuyên tôi chia tay với Ngạn Thần vậy thì không cần nói nữa. Giữa chúng tôi, ngoại trừ chúng tôi muốn chia tay, còn lại ai nói gì cũng không được."



"Không, tôi không có định khuyên các người chia tay, là Ngạn Thần tự muốn chia tay với cô. Tôi nói thật với cô, kỳ thật, lần này không phải tôi tự mình muốn tới mà là Ngạn Thần kêu tôi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận