Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 737: Dò Xét Mọi Người 2

Chuong 737: Do Xet Moi Người 2



"Người gì vậy chứ? Vừa rồi chủ động tìm chúng ta nói chuyện, tôi nói chuyện với cô ta, cô ta lại không đáp lại, con gái nhà ai mà không biết điều vậy, đúng là tâm thàn!"



Con dâu bà ấy khuyên bà ấy: "Cô ta đúng là bị bệnh tâm thần, còn bệnh không nhẹ. Mẹ đừng chấp nhặt với loại người này, dù sao đầu óc chúng ta cũng bình thường.”



"Đúng đúng đúng, đầu óc mẹ tốt không nên chấp nhặt với người bị bệnh tâm thần." Lý Hồng Anh đã sớm đi xa, nhưng dù có nghe được lời bọn họ nói thì cô ta cũng không quay lại cãi nhau với bọn họ, vì cô ta còn đang bận tìm không gian.



Lý Hồng Anh đi đường lại kết bạn được với một nhà năm người, còn có một đứa nhỏ ba tuổi đi theo người lớn ra đồng. Người ta không biết cô ta, cô ta lại đột nhiên lại gần, xém chút bị coi là bọn buôn người. May là cô ta không để ý tới bọn nhỏ, nếu không nhất định đã bị người ta đuổi đi.



Kết quả kiểm tra, năm người này cũng không có không gian.



Dù Lý Hồng Anh lại cọ xát trên đường thì hai mươi phút sau cũng phải ra ruộng làm việc. Cô ta phải nhồ cỏ trong ruộng. Tiểu tổ trưởng phân chia mỗi người một mẫu đắt, nói cách khác mỗi mẫu dat chỉ có một người.



Lúc Lý Hồng Anh làm việc không cách nào tiếp xúc với những người khác. Hôm nay thời gian sử dụng hệ thống của cô ta vẫn chưa hết, một khi hệ thống mở ra hình thức tuần ra cần phải sau hai giờ mới có thể tự động đóng cửa. Haiz, ai lại muốn lãng phí hơn một giờ.



Làm việc cả một buổi sáng trong trạng thái nôn nóng, lúc này hệ thống của cô ta đã tiêu hao xong năng lượng, tiến vào trạng thái ngủ say. Muốn tìm không gian chỉ có thể chờ tới ngày mai. Vì không thể tiếp tục truy tìm không gian nên cô ta cũng không cần phải có ý tới gần người khác nữa. Vì thế lúc tan làm và làm việc buổi chiều, cô ta nhìn thấy người khác cũng không còn nhiệt tình như vậy. Ngược lại khi người ta chào hỏi, cô ta trực tiếp coi người ta như không khi.



Có người không để bụng, có người mắng cô ta là kẻ tâm thần.



Ngày hôm sau cô ta xuống ruộng làm việc, vẫn y hệt như ngày hôm qua. Lúc hệ thống giải phóng sóng năng lượng, cô ta bèn cố gắng tiếp xúc với những người khác.



Cô ta gặp được mấy thanh niên trí thức tại khu nhà ở của thanh niên trí thức, cũng mặc kệ người ta có nguyện ý hay không vẫn qua đi chung.



Máy thanh niên trí thức kia thấy cô ta di chung cũng không nói gì, Lý Hồng Anh cũng không nói gì. Cô ta kiểm tra thấy trên người mấy người này không có không gian thì vẫy vẫy bím tóc đi tìm những người khác.



Cách đó không xa, Đồng Kiến Tân đang làm quen với những nam thanh niên trí thức tại khu nhà ở thanh niên trí thức, chuẩn bị xuống ruộng làm việc. Lý Hồng Anh không rảnh lo nam nữ khác biệt, bèn đi chung vào chỗ người ta.



Nữ thanh niên trí thức thấy cô ta đi chung với nhóm nam thanh niên trí thức thì bắt đàn bàn tán.



Giang Mãn Nguyệt nói: "Các cô nhìn xem cô ta có kỳ lạ hay không. Thường ngày đi đường đều không nói chuyện với chúng ta, lúc này lại chủ động đi qua, nhưng còn chưa nói gì đã đi rồi. Các cô xem, cô ta lại đi tìm người khác. Qua chỗ thanh niên trí thức Đồng và thanh niên trí thức Tôn rồi, không phải là muốn câu dẫn bọn họ sao? Haiz, rõ như ban ngày rồi, một người phụ nữ đã có vợ cho cô ta lại quang minh chính đại làm chuyện này, có phải đầu óc có bệnh rồi không"



Tôn Điềm Điềm nói: "Tôi cũng thấy cô ta kỳ lạ. Hôm qua lúc tôi đang nghỉ ngơi trên ruộng thì nghe thấy một bà cô nói cô ta chủ động tiếp cận người ta. Người ta chủ động nói chuyện thì cô ta lại không phản ứng, như bị điên vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận