Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 576: Đều Đến Để Nhờ Vả 1

"Vậy được, chúng ta đã nói xong." Để đảm bảo hơn nữa những người này sẽ không bỏ việc giữa chừng, cô lại nhìn bí thư chi bộ: "Chú, chúng cháu đã bàn bạc xong, còn muốn làm phiền chú làm chứng cho chúng cháu. Cháu sẽ không trả thiếu lương cho họ, họ cũng không thể bỏ rơi cháu giữa chừng.”



"Được, cô gái. Cháu có thể yên tâm, những người chú tìm cho cháu đều là người đáng tin cậy. Nếu bọn họ không làm tốt thì cháu cứ đến tìm chú, chú sẽ giải quyết giúp cháu."



"Vậy thì thật cảm ơn chú." "Ai nha, không cần khách sáo."



Trước khi Lạc Tĩnh Nghiên rời đi, cô nghĩ đến việc gì đó, đặc biệt dặn dò những người kia: "Sáng mai tôi có việc phải làm, tôi không có mặt trên công trường. Buổi sáng mọi người có thể nghỉ ngơi ở nhà, sau đó buổi chiều hãy đến công trường. Tôi sẽ chỉ địa chỉ cụ thể cho mọi người."



Sáng hôm sau, dường như Trang Phi Phi muốn đến công trường cùng Lạc Tĩnh Nghiên, bởi vì lúc ở khu nhà ở của thanh niên trí thức, Trang Phỉ Phỉ nhìn thấy Lạc Tĩnh Nghiên ra ngoài, cô ta đoán rằng cô sẽ đến công trường, vì vậy cô ta mới đi ra ngoài theo.



Trên công trường của Trang Phi Phỉ, cô ta nhìn những công nhân lần lượt chạy đến, mãi cho đến khi tất cả mười sáu công nhân đến đủ, còn Lạc Tĩnh Nghiên thì một công nhân cũng không có. Cô ta đưa mắt nhìn sang chỉ thấy có một mình Lạc Tĩnh Nghiên đứng lẻ loi trên công trường trống trải.



Trang Phỉ Phi thấy Lạc Tĩnh Nghiên chán nản như vậy, cô ta không giấu được nụ cười trên mặt, trong lòng khinh thường Lạc Tĩnh Nghiên bi thảm.



Những công nhân bên cạnh cô ta cũng nhìn mặt đoán ý, nhìn thấy dáng vẻ vô cùng đắc ý của cô ta, họ cũng bắt đầu cười nhạo đi theo chủ nhà của mình cười thầm Lạc Tĩnh Nghiên. Ai bảo Lạc Tĩnh Nghiên quá nghèo, quá keo kiệt, không có ai làm việc cho cô là xứng đáng.



Đối với ánh mắt khinh thường và biểu cảm mỉa mai trên khuôn mặt của những người này, Lạc Tĩnh Nghiên đã chọn cách hoàn toàn phớt lờ.



Cô tự mình quét dọn mặt đất, sắp xếp lại đống gạch mộc hôm qua có hơi lộn xộn. Cô không phải là người yếu đuối không làm được gì, làm chủ nhà cũng không phải chỉ lo ngồi không làm gì, có một số công việc lặt vặt là để lại cho chủ nhà làm.



Ai ngờ hành vi của cô rơi vào mắt những người đối diện lại trở thành một tình huống khác.



Đó là Lạc Tĩnh Nghiên không tìm được công nhân xây nhà cho cô nên chỉ có thể tự mình làm. Thậm chí một số người còn nhìn Lạc Tĩnh Nghiên với ánh mắt thông cảm và thương hại.



Trang Phỉ Phỉ nhìn dáng người gầy gò bận rộn, cười thầm: Lạc Tĩnh Nghiên, ai bảo cô không có tiền như tôi, so với tôi cô chỉ có thể làm thuộc hạ, tướng bại trận.



Những công nhân đó đều cảm thấy máy mắn, dù sao họ chọn Trang Phi Phỉ, gặp được một chủ nhà tốt như Trang Phi Phỉ là may mắn lớn trong sự nghiệp xây nhà của bọn họ.



Chú Ngô nhìn thấy cô gái Lạc Tĩnh Nghiên mảnh mai làm việc một mình thì cảm thấy hơi áy náy.



Dù sao cũng là sáu người bọn họ cũng không giữ thỏa thuận trước, Lạc Tinh Nghiên không có bát kỳ lỗi gì, bọn họ chưa xây xong nhà cho Lạc Tĩnh Nghiên đã đổi chủ nhà. Một người ngoài 50 tuổi như ông ta lại không giữ chữ tín với một cô gái mười mấy tuổi, ít nhiều trên mặt ông ta cũng có chút không nhịn được.



Nếu chuyện như vậy xảy ra trong thôn bọn họ, bọn họ thất tín với chủ nhà, xây nhà bỏ giở giữa chừng, nhất định những chủ nhà kia sẽ mắng bọn họ thậm tệ, thậm chí còn không trả bọn họ tiền công, nhưng Lạc Tĩnh Nghiên lại không làm vậy.



Nhìn thấy vẻ tội lỗi trên mặt ông ta, Lý Kiến Lương lập tức đoán được ông ta đang nghĩ gì, anh ta muốn quay lại chỗ Lạc Tĩnh Nghiên nữa. ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận