Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 446: Giao Dịch 2

Chuong 446: Giao Dich 2



Trang Phi Phi ở chợ đen bán cá mặn chỉ là treo đầu dê bán thịt chó, cô ta cho rằng mình lại có một cuộc làm ăn lớn nên dọn sạp, đeo sọt giỏ cá mặn vẫn chưa bán hết cũng rời khỏi chợ đen.



Lạc Tĩnh Nghiên ra khỏi cách chợ đen không xa đã thấy Trang Phi Phỉ cũng đeo cái sọt đi ra.



Cô cười cười, Trang Phi Phi chắc cho rằng bản thân chính là cá muối trở mình (*), nên không để ý mấy thứ có lợi nhuận nhỏ nữa, vậy thì cô sẽ khiến cô ta ngày càng không trở mình được.



(*) Cá muối trở mình: hình dung ở tình thế xấu chuyển thành tốt đẹp, ở đây có ý châm trích. Cô và Trang Phi Phi đều phải vào không gian thay đổi trang phục, nên cô chủ động cách xa Trang Phi Phi, hai người không ai làm phiền ai.



Mấy ngày nay hầu như ngày nào Tiết Ngạn Thần cũng sẽ lên núi tìm Lại Xuân Dương, nhưng anh chưa từng nhìn thấy bóng dáng của Lại Xuân Dương trên núi.



Nếu nói một hai lần không gặp được Lại Xuân Dương là điều bình thường, lâu như vậy vẫn không thấy chắc chắn là có vấn đề.



Anh nảy sinh nghi ngờ, không thể trông chờ Lại Xuân Dương chủ động lên núi được, anh phải chủ động đi xem xem rốt cuộc Lại Xuan Duong dang lam gi,nen anh liền đích thân đến nhà họ Lại tìm Lại Xuân Dương.



Lại Xuân Dương bởi vì buổi tối lên núi tìm đồ, buổi sáng quá mệt nên cần nghỉ ngơi, cho nên đến giữa trưa anh ta vẫn nằm trên giường đắt trong nhà ngủ say.



Sau khi Tiết Ngạn Thần đến nhà họ Lại, mẹ Lại thấy anh lạ mắt nên hỏi: "Cậu là ai? Đến nhà tôi có việc gì không?”



Chẳng lẽ thanh niên trí thức trong thôn tìm lão già nhà mình làm việc?



Tiết Ngạn Thần đáp: "Cháu là thanh niên trí thức ở đại đội kế bên, mấy ngày trước lên núi săn bắn có gặp Xuân Dương, Xuân Dương cũng muốn đi săn nên tụi cháu liền quen biết nhau, cháu còn kết bạn với cậu ấy. Mấy ngày nay cháu không thấy cậu ấy lên núi, muốn biết cậu ấy thế nào nên liền đến đây."



Mẹ Lại cũng không biết chuyện buổi tối Lại Xuân Dương lẻn ra ngoài, lên núi tìm đồ, chỉ biết mấy ngày nay Lại Xuân Dương buổi sáng ngủ nhiều, hỏi Lại Xuân Dương thì anh ta chỉ nói cơ thể mệt mỏi, còn lại đều bình thường nên họ cũng không để trong lòng.



"Thì ra là bạn của Xuân Dương à, Xuân Dương ở trong nhà đấy, để bác đi gọi nó."



"Để cháu đi với bác."



Tiết Ngạn Thần liền vào phòng Lại Xuân Dương với mẹ Lại, Lại Xuân Dương mơ màng tỉnh lại dưới tiếng gọi của mẹ Lại.



Khi thấy người đến là Tiết Ngạn Thần liền giật mình.



Người này đúng là như âm hồn không tanl



Trước khi anh đến, người phía trên phái người điều tra hồ sơ của thanh niên trí thức bên này, nhưng chỉ có đại đội Thắng Lợi, chỉ có mấy ngày gần đây mới điều tra đến đại đội bên cạnh, anh ta mới phát hiện điều sơ hở bên trong.



Lúc này, ánh mắt cảnh giác xen lẫn nham hiểm đã bị Tiết Ngạn Thần có tâm tư tỉ mỉ thấy hết tất cả.



Lại Xuân Dương vì để có thể ngủ thoải mái nên đã cởi hết áo, chỉ chừa lại một cái quần lót bên dưới, lúc nãy khi anh ta ngồi dậy, cái chăn liền trượt xuống làm lộ ra nửa thân trên, sau đó lại nhanh chóng kéo chăn lên che lại.



Nhưng, chỉ một chốc như vậy, Tiết Ngạn Thần cũng đã xác định được thân phận của Tiết Xuân Dương.



Nhưng anh vẫn thản nhiên giống như không phát hiện tình huống đặc biệt gì vậy.



Lại Xuân Dương liền hối hận vì sự căng thẳng lúc nãy, anh ta đã trải qua sự huấn luyện đặc biệt của tổ chức, cho dù gặp phải tình huống nào cũng có thể giữ được bình tĩnh và kỹ năng ứng biến on định, nhưng lúc nãy lại có hơi mất bình tĩnh trước mặt Tiết Ngạn Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận