Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 786: Ga Tới Nơi Nào 1

Có lẽ chỗ khác trên cơ thể sẽ xuất hiện nốt ruồi đỏ nên cô đã kiểm tra toàn thân, kết quả thì ngoài hai nốt ruồi nhỏ lúc trước ra, không có bắt kì một nốt ruồi nào khác.



Xem ra trói định không gian cũng không để lại dấu vết trên người cô.



Hiện tượng này chỉ có một lời giải thích duy nhất là do có không gian xung quanh cô.



Lần này công an bắt gọn một đám Trần Kim Long. Trần Kim Long là kẻ tái phạm, từng gây án ở nhiều tỉnh khác. Công an bắt giữ, tra tấn bọn chúng từ miệng bọn chúng biết được có rất nhiều phụ nữ bị bắt, cũng giải cứu được một số trong đó.



Lần này có thể thuận lợi xóa sạch nhiều tội phạm như vậy vẫn là nhờ Lạc Tĩnh Nghiên bắt lấy ba người Trương Tiểu Long. Không thể nghỉ ngờ, Lạc Tĩnh Nghiên chính là người có công nhất.



Nếu không có gì bất ngờ, Lạc Tĩnh Nghiên lại được đồng chí công an khen ngợi, được vinh dự nhận giấy khen do hai công an tự đưa tới đại đội Thắng Lợi.



Lạc Tĩnh Nghiên không rõ rốt cuộc mình đã nhận giấy khen bao nhiêu lần, chỉ để cùng mấy cái trước như thường lệ.



Lưu Ái Quốc vì phạm tội, trên đùi còn bị thương nên rất nhanh đã bị bắt. Sau khi mẹ Lưu xuất viện cũng sẽ trực tiếp bị tống vào tù.



Lý Hồng Anh thuận lợi ly hôn với Lưu Ái Quốc. Bây giờ nhà họ Lưu chỉ còn lại mình cô ta, cuối cùng cũng được làm chủ.



Một mình cô ta ở ba phòng, không cần nhìn sắc mặt người khác, không cần hầu hạ người khác, quả thực quá sướng.



Nhưng cô ta chưa vui được hai ngày thì anh em nhà Lưu Ái Quốc đã tìm tới cửa muốn đuổi cô ta đi.



"Cô đã ly hôn với Ái Quốc, không còn là người nhà họ Lưu, dựa vào cái gì mà ở đây? Yêu cầu cô lập tức rời khỏi đây, muốn cút tới đâu thì cút." Bên này cậy thế người đông mạnh, hơn nữa đúng là Lý Hồng Anh không có tư cách ở nhà họ Lưu, nên chỉ có thể ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc cút đi.



Lý Hồng Anh vừa cút khỏi nhà họ Lưu, đứng trên đường rộng mênh mông không biết nên đi đâu.



Lý Hồng Anh nhớ tới đại đội Hoa Đào. Ban đầu lúc mới xuống nông thôn cô ta cũng ở đó, bây giờ rời khỏi đại đội Thắng Lợi cũng nên quay về nơi đó.



Còn có điều quan trọng hơn, dù sao chỗ này cô ta cũng không thấy có người nào có không gian, tới đại đội Hoa Đào tìm kiếm mục tiêu mới, cớ sao lại không chứ?



Nhưng khi cô ta trở lại khu nhà của thanh niên trí thức ở đại đội Hoa Đào, người phụ trách giữ hộ khẩu của cô ta đã dời đi, giờ muốn về lại phải được bí thư chỉ bộ đồng ý.



Kỷ thật những thanh niên trí thức ở đại đội Hoa Đào cũng biết rõ những "công lao vĩ đại" mà Lý Hồng Anh làm ở đại đội Thắng Lợi, điên điên khùng khùng ởi câu dẫn đàn ông, còn bị người bán vào trong núi. Một thanh niên trí thức có nhiều vết dơ như vậy bọn họ không cần, tránh làm bôi đen khu nhà ở của thanh niên trí thức bọn họ.



Lý Hồng Anh nghe lời đi tìm bí thư chi bộ của đại đội Đào Hoa. Nhưng vì sự tích của cô ta đã truyền khắp mấy đại đội nên bí thư chi bộ của đại đội Đào Hoa cũng không muốn đại đội của bọn họ có một người bại hoại như vậy.



"Nếu hộ khẩu của cô ở đại đội Thắng Lợi, lương thực cũng ở đại đội Thắng Lợi thì cô chính là một thành viên của đại đội Thắng Lợi, sau này cứ ở lại đại đội Thắng Lợi đi, không cần về."



Lý Hồng Anh không cam tâm, nhưng mặc kệ cô ta có nói thế nào thì đại đội Hoa Đào cũng không chịu tiếp nhận cô ta.



Một củ khoai lang nóng như vậy người khác ném đi còn không kịp, lai lại muốn nhận lấy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận