Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 423: Phát Tài Rồi! 2

Trái tim bé nhỏ của Lạc Tĩnh Nghiên đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.



Phát tài rồi!



Phát tài rồi!



Cảm giác tùy ý nhặt tiền thật con mẹ nó sảng khoái nhal



Lạc Tĩnh Nghiên đem bốn cái rương lớn nhét vào không gian.



Sau khi thu xong chiếc rương thứ tư, cô phát hiện một quyển nhật ký ở dưới rương, cầm lên lật xem một chút, là lão Bưu ghi chép lại nhật trình của mình, từ mười năm trước đến bây giờ.



Tu những ghi chép đó, Lạc Tĩnh Nghiên biết được rằng Bưu gia không chỉ buôn bán đầu cơ trục lợi ở chợ đen, mà còn thường xuyên buôn lậu di vật văn hóa và dược liệu quý hiếm.



Lạc Tĩnh Nghiên khép quyển số lại, xem ra lão Bưu đen hơn cô tưởng tượng nhiều.



Trong ham còn có mấy chục bình sữa bột, chocolate, cùng với một ít hải sản, Lạc Tĩnh Nghiên kiểm tra không có hư hỏng gì mới bỏ hết vào không gian.



Còn có năm rương rượu Mao Đài chưa mở, vèo, bỏ vào trong không gian.



Trong góc có một chiếc hộp gỗ hình vuông, mở ra sẽ thấy hai khẩu súng trường, một khẩu súng lục và một số viên đạn, thul Sau khi thu thập vật phẩm, Lạc Tĩnh Nghiên vẫn chưa nhìn thấy tiền thật đâu.



Cô nhìn quanh căn hằm không thấy bóng dáng chiếc két sắt nào, các bức tường đều bằng phẳng cũng không có treo bất kỳ bức tranh nào.



Để tiết kiệm thời gian, chỉ có thể nhờ Hắc Hỗ giúp đỡ.



"Hắc Hồ, em điều tra một chút, xem xem tiền thật được cất ở đâu.”



Hắc Hổ lập tức khởi động kỹ năng săn kho báu, hai giây sau: "Chủ nhân, tiền đặt dưới sàn nhà dưới chân chị."



Lạc Tĩnh Nghiên lấy dụng cụ từ trong không gian, cạy sàn nhà ra, nhìn thấy chiếc két sắt được giấu bên dưới, vung tay đặt chiếc két vào trong không gian.



Sau đó lại hỏi Hắc Hổ: "Còn có bảo bối nào khác không?"



"Irong kho hàng phía sau còn có nửa kho lương thực."



"Đi, đi phía sau.”



Vì thế, họ đã cướp một nửa nhà kho chứa hơn một vạn cân lương thực trước khi rời đi.



Điều đầu tiên Lạc Tĩnh Nghiên làm khi trở lại Tri Thanh là nấu những món ngon cho hai con mèo, những anh hùng vĩ đại của cô.



Hồ Béo muốn ăn tôm kho, Hắc Ho muốn ăn cá luộc cay, Lạc Tĩnh Nghiên đều sắp xếp cho chúng. Sau đó, cô liền đi nghiên cứu cái két sắt kia.



Vì không biết mật khẩu két sắt nên cô chỉ có thể dùng những cách khác để mở két.



Trong không gian của cô có một cái cưa điện cỡ lớn, cô mua nó khi đang xây dựng trang trại, cô dùng cưa điện cắt phần trên của két sắt, bên trong thật sự là một tá tiền mặt, phần lớn trong số đó có lẽ là tiền Bưu gia kiếm được trong dịp Tết Nguyên Đán.



Suy cho cùng là công ty cung cấp tiêu thụ hay là chợ đen, lễ mừng năm mới đều là thời điểm bọn họ kiếm tiền nhất.



Số tiền đó đều là đại đoàn kết, Lạc Tĩnh Nghiên cầm lên đếm, tổng cộng một trăm tờ, cũng chính là một ngàn đồng.



Tổng cộng có hai mươi tá, cũng chính là hai vạn tệ.



Lạc Tĩnh Nghiên bỏ tiền vào ngăn kéo phòng ngủ của mình, sau đó đi xuống lầu, hái vài quả xoài trong vườn cây ăn quả, ép thành nước xoài uống.



Hỗ Béo nhìn thấy liền liếm mép, Lạc Tĩnh Nghiên đỗ một ít vào bát mèo của nó, để nó nếm thử.



Ho mập nếm thử một ngụm, giống như mở ra một thế giới mới.



"Chủ nhân, cái này uống ngon nha.”



"Vậy chị sẽ cho em thêm một ít."



Lạc Tĩnh Nghiên cơ hồ đem hết nước trong cốc đổ vào bát mèo, Hổ Béo một hơi liền uống cạn không sót giọt nào, miệng mèo vốn dĩ đã trang nay lại phủ một tầng màu vàng kim.



"Em muốn uống nữa không?"



Hổ Béo lắc đầu: "Đủ rồi chủ nhân."



Hắc Hỗ không thích uống nước trái cây, lon ton chạy tới bảo: "Chủ nhân, em muốn uống Nhị Oa Đầu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận