Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 464: Xây Nhà Bên Cạnh Nhà Cô 1

Bây giờ nhà họ Lại không quyền không thế, nhất cử nhất động đều dưới sự giám sát của mọi người trong thôn, nếu sau đó hai mẹ con họ đến tìm bà ta, bà ta hoàn toàn có thể chỉ trích đối phương vu khống, người nhà họ Lại ai cũng đòi đánh, bà ta đã không còn sợ họ.



Mẹ Lại và Lại Xuân Thảo có được phương thuốc, ngày hôm sau liền kéo theo Triệu Văn Tùng lên núi hái thuốc, thêm hai ngày nữa trôi qua, cuối cùng họ đã tìm đủ thảo dược để trị bệnh cho Triệu Văn Tùng.



Họ không hiểu trung y, không biết thảo dược tươi có độc tính, cần phải phơi khô rồi mới được dùng, đêm hôm đó, Lại Xuân Thảo sắc cho Triệu Văn Tùng một phần thuốc rồi để anh ta uống.



Mấy thanh niên trí thức khác trong khu nhà ở của thanh niên trí thức biết chuyện Lạc Tĩnh Nghiên xây nhà, có vài thanh niên trí thức liền để ý căn nhà cô đang ở trong khu nhà ở của thanh niên trí thức, đặc biệt là Trang Phi Phi.



Lạc Tĩnh Nghiên đã tính hét, đợi cô xây xong nhà sẽ cùng Lạc Trường Thiên dọn ra ngoài, dù sao căn nhà bây giờ cô đang ở cũng không dùng nữa, để trống thì cũng chỉ là để trống, nếu Giang Mãn Nguyệt, Tôn Điềm Điềm muốn ở, cô có thể cho họ ở miễn phí, nhưng nếu Trang Phi Phi muốn ở thì không đơn giản như Vậy.



Trang Phỉ Phỉ vốn dĩ đã sớm để ý căn nhà đó của Lạc Tĩnh Nghiên rồi, khi trước cô ta mua lại của Lạc Tĩnh Nghiên nhưng Lạc Tĩnh Nghiên không đồng ý, lần này cô ta cũng không gấp nữa, đợi Lạc Tĩnh Nghiên dọn đi rồi, căn nhà đương nhiên sẽ bị bỏ trống, đến lúc đó cô ta mới dọn vào.



Mấy thanh niên trí thức nữ còn lại cũng cảm thấy Lạc Tĩnh Nghiên ở nhà một gian rất thoải mái, cũng muốn sở hữu căn nhà một gian cho riêng mình.



Nhưng loại chuyện tốt như vậy thông thường sẽ có nhiều người để ý đến, họ đều sợ bị người khác cướp mat nên đều chào hỏi Lạc Tĩnh Nghiên muốn tiếp nhận căn nhà đó, nên muốn là người đầu tiên gặp Lạc Tĩnh Nghiên để nói chuyện căn nhà.



Sau đó, người đầu tiên tìm Lạc Tĩnh Nghiên nói chuyện đó là Giang Mãn Nguyệt.



"Iĩnh Nghiên, mình nghe nói cậu muốn xây nhà ở bên ngoài, đợi sau khi xây nhà xong liền dọn ra ngoài ở, vậy căn nhà này chắc không cần nữa đúng không? Cậu, cậu có thể để lại cho mình không, đương nhiên, lần trước cậu sửa nhà cũng tốn tiền, mình sẽ không ở miễn phí, cậu tốn bao nhiêu tiền tớ sẽ trả cho cậu."



Lạc Tĩnh Nghiên cười cười: "Nếu cậu muốn ở thì đợi mình dọn đi rồi, cậu dọn vào là được."



Giang Mãn Nguyệt cảm thấy hơi ngại: "Vậy sao được, cậu nói mình biết sửa nhà tốn hết bao nhiêu tiền, mình không thể ở miễn phí được."



"Không sao, thật ra cũng không tốn bao nhiêu tiền, cậu cứ ở là được, không cần trả tiền cho mình. Nhưng nếu những thanh niên trí thức khác có hỏi, cậu cứ nói trả mười đồng, nếu không mình sợ những người khác sẽ có ý kiến, tránh để họ nói đây là nhà của khu nhà ở của thanh niên trí thức, lấy chuyện này để gây phiền phức cho cậu. Dù sao bớt một chuyện đỡ hơn thêm một chuyện, tuy chúng ta không sợ có chuyện, nhưng cũng không muốn bị những chuyện không cần thiết quấn lấy, đúng không?"



"Đúng vậy. Mình biết rồi, cám ơn cậu Tĩnh Nghiên."



"Đừng khách sáo với mình, từ lúc mình mới đây đã quen cậu, mình vẫn luôn xem cậu là bạn thân, giữa bạn thân không cần tính toán nhiều như vậy."



Giang Mãn Nguyệt cười: "Tĩnh Nghiên, cậu thật là tốt."



Cho dù Lạc Tĩnh Nghiên nói không cần tiền của Giang Mãn Nguyệt, nhưng trong lòng Giang Mãn Nguyệt cũng thấy không thoải mái, đem một gói Mật Tam Đao mà mẹ cô ấy gửi từ Bắc Kinh cho Lạc Tĩnh Nghiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận