Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 801: Dò Hỏi Địa Chỉ 1

Lạc Tĩnh Nghiên sau khi dời mắt đi cũng không biết Tiết Ninh Nam nhìn chằm chằm cô bao lâu, càng không biết định nghĩa về cô trong lòng Tiết Ninh Nam.



Cô bước đi khá nhanh, rất mau đã tới trước xe bò. Bên trên đã có vài người, sau khi cô lên, người đánh xe thấy đã đủ người bèn đánh xe bò về thôn.



Mà Tiết Ninh Nam vì đứng đó ngây ngốc nhìn Lạc Tĩnh Nghiên một lúc, hơn nữa cô ta cũng không biết đó chính là xe bò đi tới đại đội Thẳng Lợi, nên khi cô ta chạy tới nơi, xe bò đã đi hơn một dặm. Nhưng bên cạnh còn có xe bò khác đi tới đại đội Đào Hoa và các đại đội khác.



Tiết Ninh Nam đi tới trước xe bò của đại đội Đào Hoa, hỏi người đánh xe: "Xin hỏi, đây là xe bò đi tới đại đội Thắng Lợi sao?"



Việc lễ phép với người xa lạ Tiết Ninh Nam vẫn làm khá tốt, hơn nữa bây giờ cô ta có việc cần nhờ người ta, dĩ nhiên thái độ cũng phải tốt chút.



Ông chú chỉ vào phía chiếc xe bò đi tới đại đội Thắng Lợi rời đi nói: "Chiếc xe kia đi tới đại đội Thắng Lợi, đã đi xa rồi sợ là cô không theo kịp. Nhưng đại đội chúng tôi ở ngay cạnh đại đội Thắng Lợi, cô có thể ngồi xe chúng tôi qua đó. Tôi thấy cô không phải người địa phương, đưa năm đồng là được, người trong thôn chúng tôi cũng bằng vậy."



"Tôi đúng là không phải người bản địa, tôi tới từ Bắc Kinh, tới đây thăm người thân."



Tiết Ninh Nam vừa nói vừa lấy năm đồng trong túi ra đưa cho người đánh xe, sau đó ngồi lên xe bò.



Ghế ngồi trên xe bò ở nông thôn có chút dơ, người tới từ thành phố Bắc Kinh như Tiết Ninh Nam thường ngày không đi xe đạp thì cũng ngồi xe điện, chưa từng thấy xe nào dơ như vậy chứ đừng nói là ngồi.



Đồ cô ta mặc cũng sạch sẽ hơn đồ những người khác trên xe mặc. Cô ta không chỉ không ghét bỏ chiếc xe bò này dơ, còn ghét cả những người cùng ngồi xe bò với cô ta.



Nhưng cô ta vừa mới tới đây, trời xa đất lạ, không thể nói gì chỉ đành nhẫn nhịn ngồi xuống giữa một nhóm các bà cô, bà thím. Cô ta cố gắng không tiếp xúc, không nói chuyện với bọn họ.



Mấy bà cô, bà thím ít khi nhìn thấy người trong thành phố tới đây, đặc biệt là người tới từ thành phố lớn như Bắc Kinh nên cảm thấy rất lạ lẫm, ánh mắt nhìn cô ta hệt như nhìn một con khi.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Tiết Ninh Nam đã thầm khinh thường nhóm người này, có gì đẹp chứ, người xuống nông thôn đều là những người thất học.



Có bà cô hỏi cô ta: "Cô tới thăm người thân, người thân nhà cô là ai, de xem tôi có quen hay không."



Tiết Ninh Nam không muốn nói chuyện với những người này, vì những người này cả năm không đánh răng, lúc nói miệng có hơi thối khiến cô ta buồn nôn.



Cô ta cố chịu lắc đầu: "Là thanh niên trí thức ở đại đội Thắng Lợi, mọi người không quen đâu."



Những người này đúng là không quen biết thanh niên trí thức ở đại đội Thắng Lợi nên không tiếp tục hỏi nữa.



Xe bò di tới ranh giới giữa đại đội Đào Hoa và đại đội Thắng Lợi. Mọi người chỉ cho cô ta phương hướng đi về phía đại đội Thang Lợi.



"Cô gái, cô nhìn đi, bên đó chính là đại đội Thắng Lợi, cô đi bộ chẳng mấy chốc sẽ tới."



Tiết Ninh Nam đã sớm chịu đủ mùi hương trên xe rồi, mau chóng xách hành lý nhảy xuống xe bò. Vi nhảy quá nhanh nên xém chút ngã nhào xuống đắt.



Mọi người mau chóng đỡ lấy: "Cô gái, cần thận một chút."



Cô ta miễn cưỡng đứng vững, mỉm cười với mọi người: "Không sao.”



Sau khi mọi người đi xa, cô ta bèn nhíu mày, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.



Bởi vì ngồi trên xe bò dơ nên quân áo và hành lý của cô ta cũng bị dơ. Cô ta ghét bỏ phủi phủi bụi trên người và hành lý.





Chuong 802: Do Hoi bia Chi 2


Chuong 802: Do Hoi bia Chi 2
Bạn cần đăng nhập để bình luận