Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 941: Vượng Số Đào Hoa 1

Triệu Quân lo lắng đến nỗi đổ mồ hôi lạnh trên đầu: "Lão Tiết, đừng nói mấy điều vớ vẫn này. Lý Tuyết là Lý Tuyết, tôi là tôi, tôi là không liên quan gì đến cô ấy, việc cô ấy muốn làm cũng không liên quan gì đến tôi, tôi nói cho cậu biết, chỉ để nói rằng tôi sẽ không bao giờ có bất kỳ suy nghĩ phản bội đối với Trân Trân. Để sau này không còn thấy Lý Tuyết ngồi đối diện với tôi nữa, nếu không người khác lại lầm tưởng tôi và Lý Tuyết có quan hệ gì đó với nhau, liền bắt đầu nói nhảm về tôi trước mặt Trân Trân.



Hơn nữa, Lý Tuyết chỉ là ngồi ở chỗ đó ăn cơm, cũng không biết cô ấy muốn làm gì, chỉ sợ ngươi hiểu lầm"



"Được rồi, tôi hiểu rồi, hiện tại cậu đã giải thích, chỉ cần cậu làm đúng với những gì cậu nói là được, tôi sẽ không hiểu lầm cậu và sẽ không nói về cậu trước mặt Trân Trân. Được rồi chứ."



"Cảm ơn, cậu chính là anh trai ruột của tôi." Triệu Quân muốn hôn vào mặt Tiết Ngạn Thần hai lần với vẻ biết ơn.



"Đừng lo lắng, tôi là người như thế nào cậu vẫn chưa biết sao, cho dù cậu có đánh tôi đến chết, tôi cũng sẽ không phản bội Trân Trân.”



Bà nội Tiết mỉm cười nói: "Vợ chồng son muốn sống ở đâu thì sống ở đó."



Cho dù là ở đâu thì cháu dâu cũng hứa ở bên bà ấy rồi.



Mãi cho đến hơn mười giờ thì mẹ Lạc mới thêu được một nửa, lúc này bà nội Tiết đã chui vào chăn ngủ từ lâu rồi, Lạc Trường Thiên cũng đã quay về phòng ngủ.



Lạc Tĩnh Nghiên đưa mẹ Lạc đến nên không có ý định nửa đêm lại đưa bà ấy về, thế là cô mang chăn bông đến trải ra cho bà ấy.



"Mẹ, đã muộn lắm rồi nên mẹ đi ngủ trước đi, ngày mai rồi lại thêu tiếp."



"Được."



Mẹ Lạc đặt thành phẩm thêu thùa xuống rồi chui vào trong chăn. Mẹ Lạc nằm sát bên cạnh Lạc Tĩnh Nghiên, không lâu sau thì Lạc Tĩnh Nghiên cũng vén chăn rồi nằm lên giường, cô vòng tay ôm lấy eo bà ấy.



"Mẹ, con muốn ngủ với mẹ."



Mẹ Lạc vuốt ve mái tóc suôn mượt của con gái.



"Con như thế này khiến mẹ nhớ đến lúc con còn nhỏ, thời gian trôi quá nhanh, mới chớp mắt mà con sắp lấy chồng rồi Nhưng mà trong mắt của mẹ con vĩnh viễn là con gái bé bỏng của mẹ."



Quân khu tỉnh Du.



Sáng sớm ngày hôm sau, Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân cùng lúc xuất hiện ở nhà ăn. Lần này cũng không có gì bất ngờ khi Lý Tuyết cố ý ngồi trước mặt họ ăn cơm.



Khi Triệu Quân phát hiện ra Lý Tuyết thì giống như anh ấy phát hiện được tình hình quân địch, anh ấy vội vàng vỗ nhẹ lên vai của Tiết Ngạn Thần.



"Anh nhìn kìa, anh nhìn kìa, lại ngồi đối diện rồi."



Tiết Ngạn Thần nén cười.



"Triệu Quân, vận đào hoa khá vượng đấy."



"Em xin thề em sẽ trung thành với Trân Trân đến hết đời."



"Tốt, tôi tin những gì cậu nói. Cậu là một người đàn ông vừa si tình vừa chung thủy."



Triệu Quân nhìn đi chỗ khác và muốn cùng Tiết Ngạn Thần chuyển sang vị trí khác de tránh né tằm mắt của Lý Tuyết.



Tuy nhiên mấy chỗ khác đã đầy người mà lại gần đến giờ đi làm rồi nên bây giờ quay về ký túc xá ăn cơm cũng không kịp. Anh ấy chỉ có thể kiên trì đến cùng để ăn hết bữa cơm, sau đó anh ấy cấp tốc rửa cặp lồng rồi cùng với Tiết Ngạn Thần chạy khỏi nhà ăn giống như chạy trốn.



Trên đường đi Triệu Quân vẫn cứ mặt ủ mày chau, anh ấy không hiểu rốt cuộc thì Lý Tuyết thích gì ở anh ấy.



Cô ta vừa mắt vì anh ay không cao bằng Tiết Ngạn Thần, vừa mắt vì anh ấy không giống như Tiết Ngạn Thần hay là vừa mắt vì anh ấy không có bản lĩnh như Tiết Ngan Than? Cô ta nên bị Tiết Ngạn Thần thu hút mới phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận