Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 394: Chăm Sóc Người Bị Thương 1

Lúc Lạc Tĩnh Nghiên ở hiện đại, có nghe thấy những tin tức các phần tử khủng bố giết hại người vô tội một cách tàn nhẫn từ trên mạng và trên tivi. Bọn họ giết người không phải vì tiền của, không phải bởi vì thù hận cá nhân. Mà là vì khiến cho linh hồn sau khi chết của bọn họ có thể lên trời, được đến một đất nước mà bọn họ cho rằng là hạnh phúc. Đó là một loại tín ngưỡng vô cùng đáng SỢ.



Mỗi người giết chết càng nhiều người, xác suất được lên trời càng lớn.



Trên thực tế, bọn họ đều là những người bị điều khiển bởi một số loại tư tưởng gian ác nào đó, trải qua quá trình tây não bởi những tín ngưỡng gian ác đó, toàn bộ tư tưởng của họ đều tràn ngập sự tàn bạo và ý nghĩ giết hại người khác.



Mà người điều khiển bọn họ có thể là người có cùng loại tư tưởng, cũng có thể là một tổ chức hoặc đoàn thể nào đó, bọn họ mang theo mục đích nhất định.



Trong đầu cô nhanh chóng lóe lên một đoạn...



Một đoạn ký ức nhanh chóng loe lên trong đầu cô, trong số những kẻ bạo loạn đó có một người phụ nữ, người phụ nữ đó dùng dao giết người một cách vô cảm, giết một mạng người giống như giam chết một con kiến vậy, điều này cho thấy tâm lý của họ đã bị bóp méo nghiêm trọng.



Trình Thiên Minh ở lại một lúc, sau đó lại đi thăm Triệu Quân.



Lúc này Lạc Tĩnh Nghiên mới nhớ ra một chuyện, đó là chuyện Tiết Ngạn Thần xuất ngũ.



Nếu người tài năng như anh mà có thể phạm sai lầm trong quân đội thì chắc chắn là do vô ý.



Có lẽ, kết quả của việc xuất ngũ hẳn là rất đau đớn đối với anh.



Vừa rồi cô cũng đã chứng kiến bản lĩnh của Triệu Quân, mặc dù anh ấy không mạnh bằng Tiết Ngạn Thần, nhưng cô chắc chắn đối phương đã được huấn luyện, trong thời điểm nguy cấp anh ấy đã bộc lộ khí chất quân sự giống như Tiết Ngạn Thần.



Cô chưa từng nghe Tiết Ngạn Thần nhắc tới quá khứ của Triệu Quân, có lẽ Triệu Quân cũng từng là một quân nhân.



"Ngạn Thần, tôi thấy kỹ năng của Triệu Quân cũng khá tốt, hai người là anh em tốt, anh ấy cũng xuất ngũ sao?"



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Tiết Ngạn Thần do dự một lát, sao chuyện trùng hợp này có thể qua mắt được Lạc Tĩnh Nghiên.



"Đúng vậy, hai chúng tôi cũng phạm sai lầm giống nhau, cậu ấy trở thành một thanh niên trí thức sau khi xuất ngũ, còn tôi ở nhà một thời gian rồi mới tới đây." Sau khi anh nói xong, ngay cả anh cũng cảm thấy nó đầy sơ hở, bọn họ đồng thời xuất ngũ, bọn họ đến đây cùng lúc với thân phận là thanh niên trí thức, nếu để người nghĩ nhiều nghe được nhất định sẽ phát hiện ra điều gì đó.



Nếu là người không quan tâm nhiều đến những điều này thì chỉ cần lắng nghe thôi.



Lạc Tĩnh Nghiên có chút nghi ngờ về những gì anh nói, nhưng cô không đào sâu vào vì nó không liên quan tới cô. Hơn nữa, cô cũng không định đào sâu vào bí mật của Tiết Ngạn Thần.



Buổi tối, Tần Trân Trân đưa Lạc Trường Thiên đến bệnh viện, mang theo trái cây và một ít thực phẩm chức năng đi đến phòng bệnh của Tiết Ngạn Thần.



Cô ấy nhìn thấy Tiết Ngạn Thần nằm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt thì vội vàng hỏi: "Anh họ, anh thế nào rồi?"



Tiết Ngạn Thần mim môi: "Anh không sao.”



Lạc Trường Thiên cũng lo lắng cho vết thương của Tiết Ngạn Thần: "Anh Tiết, xin anh đừng xảy ra chuyện gì."



"Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.” Lạc Tĩnh Nghiên an ủi cậu.



Tiết Ngạn Thần hỏi Tần Trân Trân: "Em có nói với bà nội về chuyện này không?"



"Vẫn chưa ạ, nếu bà nội biết thì bây giờ bà sẽ chạy tới đây. Nhưng cho du em không nói ra thì sớm muộn gì chuyện này cũng bị đồn ra ngoài, rồi bọn họ cũng sẽ biết thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận