Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1070: Thắng Lợi Khải Hoàn 2

"Không cần xem, vẫn chưa đến giờ. Đến giờ cũng không sao, bà sẽ không tới quấy ray chúng ta."



"Nhưng eo của em vừa đau vừa mỏi."



"Để anh xoa bóp giúp em."



Ánh mắt người đàn ông rơi xuống eo nhỏ vừa trắng vừa thon, làn da con gái trắng mịn mềm mượt, trơn nhẫn như là ngọc dương chỉ thượng hạng, nhìn như vậy lại khiến anh không kìm được mà nuốt nước bọt.



Mỗi nơi trên người vợ đều hấp dẫn anh, cánh tay lớn áp vào nhẹ nhàng xoa vài cái, nhưng dần dần anh không chịu nổi nữa, bàn tay nắm lấy eo cô, để cô ngồi lên trên người anh.



Lạc Tĩnh Nghiên: "..."



Thật là vừa hối hận lại vừa hưởng thụ...



Hậu quả của việc đó là eo càng đau hơn.



Trời tối dần, đợi hai bọn họ dậy, mở cửa ra ngoài thì bà nội Tiết đã nấu xong cơm tối rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên thắt lại bím tóc,"Bà ơi, bà dậy từ lúc nào ạ?”



"Cũng chưa lâu lắm đâu, ngủ không được nữa thì bà dậy thôi, dậy rồi thì bắt đầu nấu cơm, các cháu mau rửa tay, bà đi xới cơm."



Hơn một tháng nay, đây là lần đầu tiên họ yên tĩnh ăn cơm, bà nội Tiết làm món ớt xanh xào thịt ba chỉ, còn có trứng gà rau hẹ.



Lạc Tĩnh Nghiên hỏi: "Bà ơi, chúng ta đã lâu không ở nhà, trong nhà hoàn toàn không có rau xanh, không phải bà lại mới đi mua ra chứ ạ."



"Không, đây là vợ của Tiểu Lư đưa tới, biết chúng ta vừa quay về sợ không có thức ăn ăn nên đưa qua một ít. Khi cô ấy tới các cháu còn đang ngủ nên không làm phiền các cháu."



"Di Khâu."



Lạc Tĩnh Nghiên toát mồ hôi, họ không ngủ chút nào, vừa nãy lại giày vò, mong rằng không bị dì Khâu nghe thấy tiếng.



Buổi tối, hai người lại bận bịu tập thể dục trên giường, ma hôi ra đầm đìa, Lạc Tĩnh Nghiên chống eo mềm giọng xin tha: "Anh nghỉ ngơi một lúc di



Quả nhiên là đàn ông mới nếm mùi đời không nên trêu chọc, hơn nữa người đàn ông này lại có thể lực cực kì mạnh mẽ như thé.



Tiết Ngạn Thần lo lắng vợ chân yếu tay mềm nên không giày vò thêm nữa.



"Vợ, em mệt rồi, vậy đợi em nghỉ ngơi rồi lại làm."



"Hả?2"



Lạc Tĩnh Nghiên lây tay che mặt cười, tuy là khi làm chuyện này thực sự rất thoải mái, nhưng họ không biết tiết chế như thế có làm tổn thương sức khỏe không?" "Anh, anh không sợ suy kiệt mà chết à?"



Anh vội vàng khoe ra hai bắp tay cuồn cuộn của mình, còn có co ngực và cơ ngực nữa.



"Em nhìn xem người đàn ông của em cường tráng như vậy, có cần lo lắng không?"



Lạc Tĩnh Nghiên nhỏ nhắn cuộn tròn trong lòng anh, cô đột nhiên nghĩ đến cái giường lớn mềm mại trong không gian của mình, ở đó chắc sẽ dễ chịu hơn một chút.



"Đúng rồi, em nói với anh em có không gian, nhưng anh còn chưa biết không gian của em như thế nào, em đưa anh đi vào tham quan nhé.”



"Được." Lạc Tĩnh Nghiên nắm tay Tiết Ngạn Thần, đưa ra ý nghĩ, mồm đọc "Vào", sau đó hai người cùng xuất hiện trong không gian.



Khi đó, Lạc Tĩnh Nghiên vẫn dắt tay Tiết Ngạn Thần, còn Tiết Ngạn Thần nhìn cảnh tượng trong không gian ít nhiều vẫn bị chấn động.



Trước mắt là đồng ruộng xanh tốt, còn đẹp hơn, trong trẻo hơn cả trong thực tế, giống như là thế ngoại đào viên.



Hóa ra thật sự tồn tại một nơi thần kỳ như thế.



"Chúng ta có thể đi khắp nơi xem."



"Ứm."



Trong không gian nhiệt độ phù hợp cho con người, trên đỉnh đầu còn có một thứ tương tự như mặt trời chiếu sáng, Lạc Tĩnh Nghiên gọi đó là mặt trời nhỏ trong không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận