Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 180: Con Mèo Say Rượu 3

Chuong 180: Con Meo Say Rượu 3



Vì để hợp lý hoá cuộc gặp gỡ của mình và Lạc Tĩnh Nghiên nên anh ta đi đến ký túc xá của thanh niên trí thức nam trước để nói cho nhóm thanh niên trí thức nam rằng qua mấy ngày nữa sẽ có thanh niên trí thức mới tới. Anh ta còn yêu cầu đợi sau khi nhóm thanh niên trí thức mới tới thì bọn họ phải biết chung sống hoà bình với nhóm thanh niên trí thức mới. Sau đó anh ta lại bảo Đồng Kiến Tân truyền chuyện này cho Thắm Như Y.



Thông báo cho nhóm thanh niên trí thức nam và thanh niên trí thức nữ xong, anh ta lại đi thẳng tới can nha nho cua Lac Tinh Nghien, phải làm vậy thì anh ta mới có lý do thích hợp để tiếp cận Lạc Tĩnh Nghiên.



"Thanh niên trí thức Lạc, cô có ở nhà không." Anh ta cố ý hô lớn một tiếng ở bên ngoài trước, cửa không khoá nên anh ta cũng tự mình đi vào, đứng ở bên sườn cửa.



Lạc Tĩnh Nghiên đang đan áo len, cô nhướng mí mắt nhìn anh ta một cái: "Cán sự Lại, anh có việc gì sao?”



Lại Xuân Minh vừa trông thấy người khiến anh ta ngày đêm tơ tưởng thì nhịn không được kích động trong lòng.



“Thanh niên trí thức Lạc, tôi tới đây là để thông báo cho cô một việc qua mấy ngày nữa sẽ có một nhóm thanh niên trí thức mới sẽ tới đây. Tôi hy vọng những thanh niên trí thức đã tới đây trước có thể sống chung hòa hợp với bọn họ, cố gắng trợ giúp bọn họ nhiều một ít."



"Tôi biết rồi, nếu có thể giúp tất nhiên tôi sẽ giúp." Nói xong cô lại tiếp tục cúi đầu đan áo len.



Lại Xuân Minh thấy thái độ lãnh đạm thờ ơ của cô nên trong lúc nhất thời anh ta không biết phải nói thế nào về mục đích của mình.



Anh ta xấu ho mỉm cười hỏi: "Thanh niên trí thức Lạc, cô tới đây cũng được hơn một tháng rồi nhỉ, thế đã quen với mọi thứ chưa."



"Quen, khá tốt." Lại lần nữa không có chuyện gì hơn.



Lạc Tĩnh Nghiên vẫn tiếp tục đan áo len, Lại Xuân Minh đứng đó một lúc, Lạc Tĩnh Nghiên mới hỏi anh ta: "Sao cán sự Lại còn chưa đi thế, có chuyện gì khác nữa sao?"



Lại Xuân Minh nói: "Thanh niên trí thức Lạc, cô có còn nhớ lần trước tôi đã từng nói với cô nếu như cô có chuyện gì thì đều có thể tới tìm tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết chuyện không?"



"Nhớ, nhưng mà tôi vẫn khá tốt, không cần tìm cán sự Lại giúp đỡ gì cả."



Lại Xuân Minh suy nghĩ phải làm thế nào để nói rõ mục đích của mình, anh ta sợ Lạc Tĩnh Nghiên sẽ đuổi anh ta thế nên lại nói: “Thanh niên trí thức Lạc, tôi nghe nói cô đã có bạn trai rồi."



"Cán sự Lại, đây là vấn đề riêng tư của tôi, hình như không có liên quan gì tới anh cả, có phải anh quản nhiều quá rồi không."



"Thanh niên trí thức Lạc, điều quan trọng là tôi nghe nói về bạn trai của cô, anh ta... anh ta không có công năng ở phương diện kia, không biết thanh niên trí thức Lạc coi trọng anh ta ở cái gì? Nếu như cô coi trọng gia thế của anh ta thì tốt xấu gì cô cũng là phụ nữ, chẳng lẽ cô chưa từng suy xét gì vì về những phương diện khác của mình sao?"



Lạc Tĩnh Nghiên bình tĩnh ngang đầu nhìn về phía anh ta: "Cán sự Lại, tôi cũng hiểu một chút về những gì anh nói. Nếu anh muốn nói cái gì thì anh cứ việc nói thẳng, không cần phải quanh co lòng vòng như vậy.”



Lại Xuân Minh thấy vẻ mặt bình tĩnh của Lạc Tĩnh Nghiên thì anh ta lại nhếch miệng mỉm cười, xem ra Lạc Tĩnh Nghiên cũng không có thái độ phản cảm gì với anh ta.



"Quả nhiên thanh niên trí thức Lạc là người thông minh, chắc hẳn cô cũng đã nhìn ra được tôi đối xử với cô không giống như đối xử với những thanh niên trí thức khác.”



"Có gì không giống? Cán sự Lại, anh cũng không nên nói linh tinh như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận