Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1057: Nước Không Sạch 2

Bà nội Tiết nhìn thấy anh từ chiến trường trở về, đi tới trước mặt anh, vỗ tay anh: "Còn ngây người ra làm gì, vợ cháu nhớ cháu, chúng ta cùng nhau tới tìm cháu.”



"Vợ, vợ cháu nhớ cháu ữ?” Anh không dám tin mà nhìn Lạc Tĩnh Nghiên, vợ lại mạo hiểm chạy tới nơi xa xôi này thăm anh.



Anh vội vàng chạy nhanh tới trước mặt Lạc Iĩnh Nghiên, Vợ ƠI."



Có thể nhìn thấy vợ ở đây, anh không biết đã vui mừng nhiều đến thế nào. Nhưng ở đây cũng có nghĩa là nguy hiểm: "Vợ à, ở đây quá nguy hiểm, nếu như có người rời đi, em và bà mau theo họ về quân khu đi."



Lạc Tĩnh Nghiên chu miệng: "Em vừa tới anh đã muốn đuổi em về rồi."



"Anh không phải muốn đuổi em về, nhưng ở đây quá nguy hiểm."



"Em biết, có nguy hiểm hơn nữa, các anh vẫn phải đánh trận ở đây như cũ. Các anh ở tiền phương, em chỉ nấu cơm ở đây, sẽ không có chuyện gì đâu.”



Tiết Ngạn Thần nhìn xung quanh, ở đâu cũng thấy người, nếu không đã có thể ôm vợ rồi.



"Cơm đã nấu xong rồi, anh mau ăn cơm đi."



Lạc Tĩnh Nghiên tự mình bưng cơm đến cho anh, nhìn thấy dáng vẻ mỏi mệt của anh: "Nhưng món này là em làm, anh mau ăn đi."



"Ừ, vợ ơi, em và bà cũng ăn đi."



"Em và bà không vội, các anh ăn trước đi.”



Anh tùy tiện ngồi xuống đất, ăn cơm của vợ nấu khắp miệng đều tràn ngập mùi thơm.



Tuy nhiên, những chiến sĩ khác không ăn thức ăn có mùi thơm như của anh nhưng vẫn cảm thấy rau xào hôm này có mùi thơm hơn hôm trước.



Một số người ăn được rau Lạc Tĩnh Nghiên xào, còn rau của tiểu đội phó Mao xào lại rất là bình thường, còn kém hơn một chút so với rau tiểu đội trưởng lúc trước xào.



Có lẽ là tiểu đội phó Mao nghe được phản hồi của các chiến sĩ, anh ấy không hiểu được tại sao rau Lạc Tĩnh Nghiên xào lại thơm hơn anh ấy, rõ ràng là rau giống nhau, gia vị giống nhau.



Sau đó, anh liền thỉnh giáo Lạc Tĩnh Nghiên, Lạc Tĩnh Nghiên nói với anh ta là do vấn đề thời gian nấu, tiểu đội phó Mao thật sự nhận ra mình đã xào rau quá chín thế nên mới không ngon bằng rau Lạc Tĩnh Nghiên xào.



Tiết Ngạn Thần ăn cơm xong còn có thể nghỉ ngơi một chút, sau đó mới đi thay thế cho chiến sĩ ở tiền phương. Khoang thoi gian nay duong nhiên là phải ở bên vợ, bà nội Tiết cố tình tới một bên nói chuyện với các chiến sĩ, cố gắng để cặp vợ chồng lâu ngày không gặp ngồi nói thêm vài câu.



Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần ở bên nhau, đương nhiên không thể nói những lời sến súa, hai người cùng nhau tìm hiểu về tình hình sinh hoạt của mỗi người trong những ngày qua, chẳng bao lâu Tiết Ngạn Thần đã phải nhanh chóng ra chiến trường, Lạc Tĩnh Nghiên và các chiến sĩ tiểu đội cấp dưỡng tiếp tục chuẩn bị cơm cho nhóm các chiến sĩ sau.



Đột nhiên, một chiến sĩ vừa ăn cơm xong lấy tay xoa bụng: "Tôi muốn đi vệ sinh." Ngay lập tức một chiến sĩ khác cũng xảy ra triệu chứng tương tự.



Các chiến sĩ khác đều không lấy làm lạ, vì không có nước sạch để uống, chuyện bọn họ đau bụng là chuyện thường gặp.



Bất giác đã bận tới buổi chiều, tất cả các chiến sĩ đều ăn cơm xong thì bọn họ mới bắt đầu ăn cơm, sau đó nghỉ ngơi một lát.



Lạc Tĩnh Nghiên nhân lúc người khác nghỉ ngơi, tự khẽ khàng di ra ngoài.



Để Hắc Hỗổ trong không gian giúp cô kiểm tra xem chỗ nào sẽ có nguy hiểm để còn kịp thời tránh thoát.



Cô còn để Hắc Hỗ cảm ứng xem nguồn nước ở đâu còn cho nước Linh Tuyền của mình vào đó.



Theo chỉ dẫn của Hắc Hỗ cô tới trước một mương nước, nước ở trong cũng gần giống như nước các chiến sĩ uống, cô để Hắc Hỗ canh gác, thay toàn bộ nước trong mương thành nước Linh Tuyền trong không gian của mình, nước kia cô tạm thời thu vào không gian, sau đó sẽ tìm chỗ để bỏ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận