Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 954: Cùng Nhau Gửi Đi 1

Chuong 954: Cung Nhau Gửi Đi 1



Anh lấy ra xem thì thấy những giấy khen và huy chương đó đều có tên Lạc Tĩnh Nghiên.



Vợ của anh lại có thể nhận được nhiều giấy khen và thư cảm ơn đến như vậy.



"Bà nội... đây là?”



"Cháu mang những thứ này nộp cho lãnh đạo xem đi, xem thử xem liệu họ có đồng ý thông qua đơn xin kết hôn của cháu hay không. Ngạn Thần, những thứ này có thể giúp Tĩnh Nghiên cởi mũ, cũng có thể giúp cháu cưới Tĩnh Nghiên mà không cần phải giải ngũ."



Ngay lập tức người đàn ông vui mừng nhảy cang lên, may mà anh còn có bà nội.



"Bà nội, Tĩnh Nghiên. Bây giờ cháu sẽ mang những thứ này đi nộp ngay, hai người ở đây đợi con chút nhé."



"Được, cháu đi nhanh đi."



Tiết Ngạn Thần đi tìm trung đoàn trưởng Khương trước nhưng anh không trực tiếp đưa đồ cho trung đoàn trưởng Khương. Thời đó chưa có kỹ thuật sao chép mà những thứ này chỉ có một bản mà thôi, cho dù anh tin tưởng trung đoàn trưởng Khương thì cũng phải để lại đường lui khi cần thiết.



Nếu những thứ này mắt đi thì sẽ không còn cái thứ hai nữa, cho nên cần phải có ba bốn người có mặt mới được.



Trung đoàn trưởng Khương nhìn thấy anh lòng nóng như lửa đốt chạy đến nên nghĩ chắc chắn anh đến để hỏi chuyện giải ngũ, ông ấy nhanh chóng đội mũ lên rồi muốn chạy trốn.



"Ngạn Thần, tôi vừa nhận được điện thoại nên phải tham dự cuộc họp rất quan trọng, đợi tôi quay về sẽ nói chuyện với cậu.”



"Trung đoàn trưởng phải dự họp gì thế, vậy thì chắc chắn sẽ gặp nhiều lãnh đạo đúng không, ông có muốn gọi chính ủy đi cùng không?"



"Tôi tự đi được, không cần gọi cậu ấy đâu."



"Vậy cũng được, vậy tôi đi cùng ông. Tình cờ ở đó có nhiều lãnh đạo nên chuyện của tôi dễ xử lý hơn rồi."



"Cái gì?"



Trung đoàn trưởng Khương mở to mắt: "Cậu cũng muốn đi à? Cậu không cần lo đâu, cấp trên sẽ phê duyệt chuyện của cậu thôi."



"Nhưng trung đoàn trưởng đã hứa hôm nay sẽ cho tôi câu trả lời."



"Tôi... tôi... đây là do cấp trên chưa phê duyệt mà thôi."



Tiết Ngạn Thần không thể để ông ấy đi: "Trung đoàn trưởng, ông đã hứa với tôi là hôm nay rồi, quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy. Nhưng mà bây giờ tôi cũng không có ý định truy cứu nữa, tôi có vài thứ quan trọng muốn đưa cho ông, những thứ này có thể giúp người yêu của tôi cởi mũ.”



Trung đoàn trưởng Khương nghe anh nói như vậy thì lập tức phần chắn tinh thần.



Nếu người yêu của cậu ấy cởi bỏ được chiếc mũ phần tử phản cách mạng vậy thì đơn xin kết hôn của cậu ấy cũng sẽ được chấp thuận, Tiết Ngạn Thần không cần phải đối mặt với việc giải ngũ nữa.



Vậy ông ấy còn trốn cái gì chứ?



Ngay lập tức ông ấy đứng thẳng người, chỉ trong chớp mắt mà khí thế và uy nghiêm của người lãnh đạo đã hoàn toàn quay lại, ông ấy điềm tĩnh hỏi: "Là đồ gì? Mau đưa tôi xem thử." Tiết Ngạn Thần đưa hết cho ông ay ông ấy xem xong thì vui mừng nói: "Hóa ra người yêu của cậu lại lợi hại như vậy, không chỉ bắt tù trốn trại, bắt bọn buôn người mà còn là nữ anh hùng chống khủng bố nữa, giỏi lắm."



“Trung đoàn trưởng, những thứ này đủ để người yêu của tôi cởi mũ rồi."



Trung đoàn trưởng Khương cũng không dám nói quá nhiều: "Chắc là sẽ không có vấn đề gì nhưng cụ thể thế nào thì còn phải thông qua các lãnh đạo khác trong tổ chức xem xét thảo luận nữa, nhưng theo tôi thì không có vấn đề gì đâu."



"Vậy chúng ta di tìm chính ủy đi, ba người chúng ta mang những tài liệu này nộp cho sư đoàn trưởng."



"Được, chúng ta di tìm lão Hình."



Tiết Ngạn Thần nhàn nhạt liếc nhìn ông ấy, không phải ông nóng lòng muốn đi họp lắm à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận