Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 249: Nhắc Nhở Trước 5

"Mẹ hỏi rồi nhưng cậu ấy không chịu nói. Ôi, người có thân phận như chúng ta vẫn nên ít tiếp xúc với người ta thì tốt hơn."



Lạc Tĩnh Nghiên gật đầu.



Chân của mẹ Lạc đã khỏi hẳn nên buổi chiều họ nói ba Lạc cứ ở nhà nghỉ ngơi để mẹ con họ cùng lên núi lấy củi, bà nội Trương cũng đi theo.



Đã nhiều ngày rồi Lạc Trường Thiên không gặp Tiết Ngạn Thần nên cậu hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Sao mấy ngày rồi anh Tiết không đến chỗ chúng ta?"



"Chị với anh ấy 'chia tay' rồi." "Hở2"



"Giờ chị không còn là đối tượng của anh ấy nữa nên anh ấy cũng không có lý do để đến đây."



"Sao hai người không hợp tác với nhau nữa?"



Lạc Trường Thiên vừa bối rối vừa thất vọng nói.



Lạc Tĩnh Nghiên không dám nói cho Lạc Trường Thiên nghe bí mật của mình: "Vì chị sợ nếu chị cứ đóng giả làm đối tượng của anh ấy sẽ làm lỡ cơ hội anh ấy tìm đối tượng cho mình, cho nên chị không tiếp tục nữa."



"Vậy hai người không thể ở bên nhau thật sao?”



Lạc Trường Thiên hỏi.



Đột nhiên Lạc Tĩnh Nghiên ngắn người, dường như chưa bao giờ cô nghĩ đến vấn đề này.



"Tiểu Thiên em còn nhỏ, chuyện yêu đương là chuyện của người lớn, nó không đơn giản như em nghĩ đâu nên em cứ yên tâm học hành là được, không cần bận tâm đến những chuyện này."



"Được thôi."



Lạc Trường Thiên đáp lại một tiếng sau đó cúi đầu làm bài tập về nhà.



Cuộc săn mùa đông sắp bắt đầu nên trong thôn tổ chức cho dân làng lên núi đi săn, thanh niên trí thức cũng có thể đăng ký, nếu ai săn được thú thì khi chia thịt người đó sẽ được phần nhiều hơn. Nam thanh niên trí thức của Tri Thanh Điểm có Đồng Kiến Tân và Triệu Quân ghi danh, thật ra thanh niên trí thức sợ gặp phải lợn rừng nên không dám đi.



Trong nữ thanh niên trí thức thì có Trang Phi Phỉ đã chủ động tìm Đồng Kiến Tân để ghi danh. Lạc Tĩnh Nghiên cũng không cảm thấy bất ngờ vì người ta có hào quang nữ chính che chở nên cho dù có đăng ký tham gia thì cũng không có ai nghi ngờ gì.



Mà lý do khiến Trang Phỉ Phi đăng ký tham gia thật ra là để tìm cơ hội tiếp cận Lục Thừa Dã, để khiến cho cuộc gặp gỡ của họ được hợp tình hợp lý.



Đồng Kiến Tân biết Lạc Tĩnh Nghiên có bản lĩnh tốt nên đến hỏi xem cô có đi không.



Lạc Tĩnh Nghiên cũng đồng ý mai sẽ đi cùng họ.



Thật ra từ lúc lập đông đến bây giờ cô thường xuyên vào núi săn bắt cùng Hắc Hổ, trong không gian của cô đã có năm con lợn rừng và mười con thỏ hoang và hơn mười con gà lôi rồi. Ngày mai đi lên núi xem như cô đi tản bộ, nhân tiện xem thử có gì mới không.



Sáng sớm hôm sau, người dân trong thôn và những thanh niên trí thức đã đăng ký lên núi săn bắt tập trung tại bãi săn của Đại đội.



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy Lục Thừa Dã trong đội săn bắt mà tình cờ Trang Phi Phỉ cũng ở đó, lần này nam nữ chính có lẽ sẽ tạo ra tia lửa.



Lần này Trang Phỉ Phỉ góp mặt trong đội săn bắt, cô ta đang tìm kiếm bóng dáng của Lục Thừa Dã, người trông đẹp trai nhất kia có lẽ là anh ấy.



Cô ta đặc biệt đi đến đó rồi đứng sau lưng anh ấy, mãi cho đến khi đại đội trưởng điểm danh đến cái tên Lục Thừa Dã thì cô ta mới hoàn toàn xác định được thân phận của Lục Thừa Dã, chắc chắn phải tìm cách tiếp xúc nhiều hơn với anh ấy.



Để đảm bảo an toàn cho cuộc đi săn thì Đại đội Thắng lợi và Đại đội Tiền Tiến kết hợp với nhau, cho nên người bên phía Đại đội Tiền Tiến cũng đến đây tập hợp.



Lạc Tĩnh Nghiên nằm trong số những người được Đại đội Tiền Tiến cử đến, cô đã nhìn thấy Tiết Ngạn Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận