Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 892: Trở Về Đón Năm Mới 1

Chú Lý Tửu cầm lấy cuộn dây thừng trói bọn họ lại, sau đó suốt đêm đi tìm đại đội trưởng đại đội trưởng lại gọi hai dân binh tới.



Sáng hôm sau, thim Hồ và Hồ Đại Chí nghe được tin cũng tức tốc chạy tới. Bọn họ nhìn thấy Hồ Tam Cường và Đỗ Nghệ Nam bị trói, xung quanh đứng đây người trong thôn tới xem, thím Hồ nhào lên trên người Hồ Tam Cường,"Con à, sao con lại bị trói thế này? Rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra vậy?"



Đại đội trưởng đem chuyện Hồ Tam Cường và Đỗ Nghệ Nam có ý đồ nửa đêm đốt quán rượu nói cho bọn họ biết, hỏi hai vợ chồng: "Hai người thật sự không biết chuyện này?”



Thím Hồ lập tức nhớ tới lời mình nói hôm qua rằng bà ta muốn có quán rượu đây. Không ngờ con trai bà thật sự đến quán rượu đốt. Kết quả, quán rượu không làm sao còn con trai bà ta lại bị bắt. Chú Lý Tửu nói: "Nếu bên ngoài quán rượu không có bẫy thú, chỉ sợ quán rượu của tôi bây giờ chỉ còn là một mảnh tro, ngay cả ông già như tôi cũng sẽ chết cháy ở bên trong rồi!"



"Hai người thấy đấy, chuyện này không chỉ có liên quan đến việc làm tổn thất tài sản của người dân trong thôn mà còn liên quan đến tính mạng của người khác. Cho nên, chuyện này đặc biệt nghiêm trọng." Đại đội trưởng nói với Hồ Đại Chí và thím Hồ: "Hồ Tam Cường và Đỗ Nghệ Nam đã phạm phải sai lầm rất lớn, tuy rằng đã được ngăn chặn kịp thời nên không tạo thành tổn thất hay tổn hại đáng kể, nhưng bọn họ vẫn là mối nguy hại cho người dân trong thôn. Thiếu chút nữa đã làm tổn thất tài sản, thậm chí ảnh hưởng tính mạng của chú Tửu, cho nên, lần này tôi không có ý định bỏ qua hay bao che cho chúng, nhất định phải báo cáo cho các đồng chí công an, để đồng chí công an sẽ quyết định xử phạt đối với hai người này."



"Cái gì? Thím Hồ vừa nghe liền sợ muốn chết: "Đại đội trưởng, tam cường nhà chúng tôi đã biết sai rồi." Bà ta chỉ vào Đỗ Nghệ Nam: "Nhất định là, nhất định là chủ ý của cô ta, là cô ta xúi giục tam cường nhà chúng tôi đến đốt quán rượu, cô ta nói cô ta ghen tị với Lạc Tri Thanh, không muốn Lạc Tri Thanh sống sung sướng." Thim Hồ vì giúp Hồ Tam Cường chối bỏ tội lỗi, lập tức đẩy hết tất cả trách nhiệm lên người Đỗ Nghệ Nam."



" Đây rõ ràng là chủ ý của con trai bà, anh ta xúi tôi tới đây." Đỗ Nghệ Nam không chịu thừa nhận. Thím Hồ lại nhìn về phía đại đội trưởng: "Đại đội trưởng, tôi van xin anh đừng báo cho công an, tam Cường nhà tôi không thể ngồi tù được, nếu anh báo lên, cũng chính là không cho vợ chồng chúng nó, cũng không cho nhà chúng tôi một con đường sống?"



"Không phải là tôi không cho các người đường sống, mà là các người đường sống không chịu đi, các người cũng không thử nghĩ lại xem, quán rượu bị tổn hại thì không phải tổn thất? Mạng của chú Lý Tửu thì không phải là mạng người? Không chỉ tôi không đồng ý mà người trong thôn chúng ta cũng sẽ không đồng ý."



Vậy nên sau khi trời sáng, Hồ Tam Cường và Đỗ Nghệ Nam đương nhiên vẫn bị công an mang đi... Trong nháy mắt mấy tháng nữa lại trôi qua, đến tháng chạp âm lịch, trời rét buốt, chỉ còn mười ngày nữa là năm mới. Lạc Tĩnh Nghiên nhận được thư của Tiết Ngạn Thần, nói anh sẽ từ đơn vị trở về vào trước năm mới, cùng người nhà Lạc đón năm mới.



Bên ngoài tuyết rơi lại dày đặc thêm, Lạc Tinh Nghiên mặc áo bông thật dày, đội mũ bông, khăn quàng cổ và găng tay bông, đi ra chuồng bò. Từ sau khi quan hệ của hai nhà bị lộ ra, cô giờ so với trước kia đi tới chuồng bò lớn mật hơn nhiều, dù sao người trong thôn thấy được cũng không ai nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận