Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 528: Muốn Kết Bạn 2

Lạc Tĩnh Nghiên ăn một cái màn thầu và một bát cháo gạo kê là đã no rồi, còn lại hai cái màn thầu, một bát cháo gạo kê đều đi vào bụng Tiết Ngạn Thần.



Người nhà họ Tần ở huyện thành vẫn chưa biết về chuyện Tiết Ngạn Thần bị thương, Tiết Ngạn Thần cũng không định nói cho bọn họ biết. Trong phòng bệnh có hai giường, ban đêm Lạc Tĩnh Nghiên ngủ ở một giường khác.



Nửa đêm, Tiết Ngạn Thần tỉnh lại, Lạc Tĩnh Nghiên đang nằm trên giường bệnh ngủ ngon lành.



Anh lặng lẽ xuống giường, đi đến bên giường cô, lặng lẽ nhìn khuôn mặt xinh đẹp và yên tính đang ngủ của cô. Máy ngày nữa là anh phải rời khỏi đây rồi, một thời gian dài sẽ không được nhìn thấy cô, bây giờ anh chỉ muốn nhìn cô thật kỹ.



Lạc Tĩnh Nghiên đang ngủ say, không biết có người trước mặt vẫn luôn nhìn chằm chằm mình. Hơn một giờ sau, cô tỉnh dậy, hai mắt lập tức nhìn thấy Tiết Ngạn Thần đang ở trước mặt mình, cô vội vàng ngồi dậy.



"Sao anh không ngủ? Ở đây làm gì?"



"Anh không ngủ được, muốn nhìn em một chút."



"Ò." Lạc Tĩnh Nghiên lo lắng cho cơ thể của anh: "Anh muốn nhìn thì có thể nằm trên giường nhìn, không cần phải ở đây, bên ngoài rất lạnh, nào có ấm như trong chăn."



Cô ra khỏi giường rồi đẩy anh trở lại giường còn cần thận đắp chăn cho anh.



"Em đi vệ sinh một chút, quay về lại cho anh ngắm." Cô nói đùa.



Hai phút sau, cô từ nhà vệ sinh trở về đóng cửa thật chặt rồi lại chui vào ổ chăn trên giường, quay mặt về phía Tiết Ngạn Thân.



Hai người chăm chú nhìn nhau. Dần dần Lạc Tĩnh Nghiên đã nhắm mắt ngủ say. Có lẽ là do đã nhìn trai đẹp trong thời gian dài mà sau khi ngủ khóe miệng cô vẫn còn treo một sợi chỉ bạc nhỏ. Tiết Ngạn Thần lại xuống giường, đi tới giúp cô lau sợi chỉ bạc bên miệng, thấy chăn bông của cô hơi trượt xuống, anh cũng giúp cô đắp lại.



Ở bệnh viện không được làm chuyện bậy bạ, sau khi đứng im một lúc anh mới trở lại giường, vẫn lẳng lặng nhìn cô như cũ, không chịu ngủ.



Đến nỗi buổi sáng lúc Lạc Tĩnh Nghiên thức dậy, cô nhìn thấy hai mắt anh thâm quằng.



"Anh nhìn anh xem, anh là bệnh nhân phải chú ý nghỉ ngơi, nếu không sẽ không tốt cho việc hồi phục vết thương." Nhớ lại hành động tối qua của anh, cô đe dọa: "Tối nay anh phải nghỉ ngơi thật tốt, nếu không anh sẽ trở về đại đội, anh tìm người khác tới chăm sóc anh đi."



Làm sao Tiết Ngạn Thần có thể để vợ không ở bên cạnh mình chứ, vì vậy anh ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh.



"Anh hứa nhất định hôm nay sẽ ngủ thật ngoan."



Vốn dĩ thể trạng của Tiết Ngạn thần đã rất tốt, hơn nữa với tác dụng của nước linh tuyền của Lạc Tĩnh Nghiên, năm ngày sau anh đã được xuất viện.



Trong thời gian anh nằm viện, thỉnh thoảng Triệu Quân sẽ đến bệnh viện thăm nom một chút. Vào ngày xuất viện, Triệu Quân cũng đến huyện thành đón anh xuất viện. Vì de chuẩn bị một lý do tốt cho việc tìm thấy huy hiệu nên Tiết Ngạn Thần vẫn luôn chịu đựng không nói chuyện này cho anh ấy.



Triệu Quân và Lạc Tĩnh Nghiên đưa anh quay về điểm đại đội thanh niên trí thức. Có Lạc Tĩnh Nghiên ở đây nên Triệu Quân đã trở về điểm đại đội Thắng Lợi trước. Không lâu sau đó Lạc Tĩnh Nghiên cũng rời đi.



Để làm cho lý do tìm thấy huy hiệu được hoàn mỹ, ngày hôm sau ăn sáng xong Tiết Ngạn Thần lập tức lên núi. Anh đi lang thang hơn 2 giờ đồng hồ trên núi nơi bình thường anh hay đến. Sau đó anh đi thẳng đến điểm đại đội thanh niên trí thức Thắng Lợi tìm Triệu Quân. Lúc này, Triệu Quân vẫn đang tìm bảo vật ở ngọn núi khác. Trên núi vị trí của người cách nhau khá xa nên không gặp nhau.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận