Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 969: Bởi Vì Thể Diện 2

Chuong 969: Boi Vi The Dien 2



"Ba, vậy thì ba hãy để anh ấy giải ngũ đi, chỉ cần họ không ở trong doanh trại quân đội nữa thì sau này sẽ không có ai nhắc đến chuyện này nữa, thể diện của chúng ta cũng được bảo vệ rồi. Cũng không lo có ai đó chỉ trỏ sau lưng hay là nói xấu sau lưng chúng ta nữa.”



Sư đoàn trưởng Lý thở dài: "Nếu trước kia để cậu ấy đi là được rồi nhưng bây giờ mọi thứ thay đổi rồi, đoán chừng muốn để cậu ấy đi cũng khó lắm. Bây giờ thậm chí cậu ấy sẽ không chủ động rời đi mà ngay cả có đuổi thì cậu ấy cũng sẽ không đi." "Tại sao chứ? Không phải anh ay muốn rời khỏi đây sao? Tại sao lại không đi nữa?”



Sư đoàn trưởng Lý lấy các giấy khen, huy chương và thư cảm ơn trong ngăn tủ ra rồi thảy mạnh xuống bàn làm việc.



"Tuyết Nhi, con xem đi, đây là tất cả những gì mà người yêu của cậu ấy đạt được, những thứ này hoàn toàn có thể tẩy trắng thân phận con của thành phần phản cách mạng. Sau khi tổ chức xem xét chắc chắn sẽ đồng ý đơn xin kết hôn của họ. Thằng nhóc Tiết Ngạn Thần đó một lòng muốn phục vụ trong quân đội, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ thì liệu cậu ấy có rời khỏi quân đội không? Bây giờ người yêu của cậu ấy đã có cơ hội cởi mũ thì họ càng có thể kết hôn thuận lợi, con nói xem cậu ấy có đi nữa không?"



"Đây là?"



Đột nhiên Lý Tuyết lại có cảm giác khủng hoảng: "Ba, theo như ba nói thì chắc chắn họ sẽ thuận lợi kết hôn. Nếu như họ kết hôn thì người yêu của anh ấy sẽ vào sống trong doanh trại quân đội, vậy chúng ta phải làm thế nào? Cha con của chúng ta sẽ trở thành trò cười và chủ đề bàn tán của những người khác. Chúng ta sẽ trở thành tên hề bị người trong quân khu xoi mói, con không muốn... con không muốn, nếu như vậy thì thà rằng giết con đi."



Lý Tuyết không thể tưởng tượng được mỗi khi cô ta ra ngoài sẽ bị người ta chỉ trỏ, sẽ trở thành cảnh tượng để người ta lời ra tiếng vào.



Không được, cô ta là nàng công chúa xinh đẹp kiêu ngạo và thu hút sự chú ý nhất trong đoàn văn công, cô ta giống như phượng hoàng cao quý trên chín tầng trời, cô ta không thể để bản thân mình biến thành con vịt con xấu xí bại trận được.



Chuyện này còn khó chịu hơn là để cô ta chết đi.



Sắc mặt của sư đoàn trưởng Lý sa sằm: "Ba cũng không muốn như vậy, để có thể ngồi ở vị trí hiện tại thì ngoài việc nịnh nọt lãnh đạo ra thì những người phía dưới mỗi lần gặp ba cũng chẳng có ai cúi đầu khom lưng. Ba cũng không muốn mat mặt trước họ hay là bị họ chỉ trích sau lưng."



Càng ngồi ở vị trí cao thì càng phải quan tâm đến thể diện, mắt đi thể diện cũng giống như việc bị lột sạch quần áo vô cùng nhục nhã.



"Ba, nếu kết quả như vậy thì cả nhà chúng ta sao có thể ở lại quân khu được nữa? Ba, con không muốn rời khỏi đây, con muốn tiếp tục được nhảy múa. Ba, chức vụ của ba cao hơn anh ấy rất nhiều, nếu có đi thì cũng là anh ấy đi chứ không phải là chúng ta."



Với thực lực của ba cô ta thì để một tiểu đoàn trưởng đi cũng không phải việc gì khó.



Hình như lời nói của con gái đã chạm đến nơi sâu nhất trong trái tim của sư đoàn trưởng Lý. Đây là nơi ông ta đã làm việc hơn mười năm, nếu so với Tiết Ngạn Thần thì ông ta chính là chủ còn Tiết Ngạn Thần chỉ là khách.



Đạo lý nào mà khách có thể đuổi chủ đi được chứ?



"Tuyết Nhi, con nghĩ chuyện này nên xử lý thế nào?"



Lý Tuyết nhìn những bằng khen, thư cảm ơn và huy chương trên bàn bằng ánh mắt như thiêu đốt.



"Ba, có ai nhìn thấy những thứ này chưa, lãnh đạo ở phía trên đã biết chuyện nay chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận