Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 486: Giải Cứu 1

Hắc Hổ chẳng hiểu điều gì, muốn thoát khỏi nó nhưng Mèo Ly Hoa không chỉ đè mà còn dùng miệng cắn một mảng lông sau lưng của Hắc Hỏ, có thế nào cũng không chịu nhả ra, lại còn làm động tác mèo với Hắc Hỗ.



Hắc Hổ chết lặng: "Cậu mau xuống đi, tớ giống cậu, đều là đồng chí nam cả."



Mèo Ly Hoa chỉ là một con mèo bình thường, không nghe thấy và cũng không hiểu được lời của Hắc Hỏ, vẫn tiếp tục nằm trên lưng và giày vò Hắc Hỗ.



Hắc Hỗ khóc không ra nước mắt, bộ nó trông giống đồng chí nữ hay có mùi giống đồng chí nữ à?



Tự thân nó không thế thoát khỏi Mèo Ly Hoa hung hãn này, chỉ đành xin giúp đỡ từ Hỗ Béo: "Cậu mau bắt nó xuống giúp tớ với."



Ha Béo lại chỉ đứng một bên cười khoái chí, đến khi hóng hớt đủ rồi Hỗ Béo mới chạy đến, dùng móng vuốt hất Mèo Ly Hoa đi.



Hắc Hỗ vốn đã mang tâm lý oán hận vì chuyện tìm phối ngẫu vừa nãy của Mèo Ly Hoa thành ra không còn hứng thú đi dạo nữa, nó vội vàng chạy về khu nhà ở của thanh niên trí cùng Hỗ Béo, rồi đi vào trong không gian của Lạc Tĩnh Nghiên, uống một ít rượu mạnh để làm dịu nỗi sợ của mình.



Để được ăn những món ngon trong không gian, hôm nào Trang Phi Phỉ cũng sẽ rời khỏi khu nhà ở của thanh niên trí thức, đi đến một ngôi nhà gạch vuông cũ nát rồi tiến vào không gian và thưởng thức hàng trữ bên trong.



Sau khi ăn hết miến nghêu ở trong không gian, cô ta ra khỏi căn nhà cũ kỹ, lúc quẹo vào một con ngõ nhỏ chuẩn bị về đến khu nhà ở của thanh niên trí thức, đột nhiên có một người đội mũ, che mặt xuất hiện.



Đối phương mặc bộ quần áo cũ nát màu xanh đậm, vóc dáng bình thường, bộ đồ trên người có hơi rộng.



Trang Phỉ Phỉ nhìn thấy trong tay đối phương cằm một con dao, đâm thẳng về phía cô ta với mục tiêu rõ ràng, cô ta phản ứng rất nhanh và nghiêng mình né tránh, trên áo bông bị rạch một đường.



Cô ta sợ hãi, bỏ chạy trong vô thức, tốc độ còn nhanh hơn cả chạy nước rút 100 mét, thế nhưng tốc độ của người phía sau cũng vô cùng nhanh, sắp đuổi kịp cô ta rồi.



Tim của Trang Phỉ Phỉ gần như nhảy ra khỏi cổ họng, thấy người đó chuẩn bị đuổi đến nơi, vì hồi nãy quá kinh hoảng nên bây giờ cô ta mới bình tĩnh lại, cô ta chợt nhớ đến những vũ khí tự vệ mà cô ta đã cất giữ trong không gian trước khi xuyên không, hiện tại chính là thời điểm sử dụng những món đồ phòng vệ ấy.



Trong tình trạng nguy cấp, cô ta chẳng quan tâm không gian của mình có bị bại lộ hay không, việc bảo vệ mạng sống mong manh của bản thân mới là điều quan trọng nhất.



Suy nghĩ chớp lóe lên, cô ta nhanh chóng lấy từ trong không gian ra bình xịt hơi cay, ấn chốt mở, sau đó quay đầu xịt thẳng vào mặt của người đang đuổi theo phía sau, xì xì xì”, xịt thật mãnh liệt.



Lý Hồng Anh đang sắp đuổi kịp Trang Phi Phi thì bat ngờ cô ta đột nhiên quay đầu lại, cầm lấy một vật không xác định, xịt một ít chất lỏng kỳ lạ vào mặt Lý Hồng Anh. Chất lỏng đó cực kỳ cay, Lý Hồng Anh chỉ che được một nửa khuôn mặt, đôi mắt và trán bị lộ ra ngoài, thứ ay bắn lên trán và mắt. Cảm giác khó chịu trên trán vẫn chưa rõ rệt nhưng do mắt của Lý Hồng Anh rất yếu nên chỉ trong chốc lát, đôi mắt cô ta đã cay đến mức không thể mở được. Thứ Trang Phi Phi xịt vào cô ta giống hệt nước ớt, khiến mắt của cô ta đau tới nỗi ảnh hướng đến thị lực, Lý Hồng Anh đành phải dừng lại.



Trang Phi Phi thấy mình đã thành công, bây giờ đây Lý Hồng Anh không tài nào đuổi tiếp được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận