Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 794: Người Có Lợi Thế 2

Mẹ, mẹ nghe con nói, con gái xưởng trưởng của con năm nay hai mươi tuổi, không chỉ xinh đẹp còn tốt nghiệp đại học Công Nông Binh, nhưng vì tiêu chuẩn cao nên mãi vẫn chưa tìm được người thích hợp.



Con muốn giới thiệu cô ấy cho Ngạn Thần, kêu Ngạn Thần về nhà một chuyến, sắp xếp cho bọn họ gặp mặt một lần, con đảm bảo cô ấy nhất định sẽ nhìn trúng Ngạn Thần. Mẹ, hai nhà chúng ta còn môn đăng hộ đối, mẹ xem có phải là chuyện tốt không."



"Không được."



Mẹ Tiết lập tức lên tiếng phản đối:



"Ninh Nam, chuyện này không cần con nhọc lòng. Chuyện hôn sự của Ngạn Thần phải để tự nó làm chủ, nếu dễ dàng như con nói vậy thì nó cũng không tới nỗi hơn hai mươi tuổi rồi còn chưa kết hôn. Trước kia nó như một tảng băng vậy, lấy bất kì cô gái nào cũng lười nhìn lấy một cái chứ đừng nói là làm quen.



Nhưng nó đối với Tĩnh Nghiên thì khác. Tĩnh Nghiên là cô gái đầu tiên nó thích, cũng là cô gái duy nhất nó thích. Tĩnh Nghiên trong lòng nó là một sự tồn tại đặc biệt, mẹ đoán không ai có thể thay thế được. Con có thời gian thì đặt vào công việc đi, đừng nhọc lòng với chuyện này.” "Mẹ, con." Tiết Ninh Nam dừng một chút. Cô ta đột nhiên cảm thấy mẹ yêu cầu cô ta cố gắng như thể đã hiểu rõ ý đồ của cô ta: "Mẹ, Ngạn Thần là em trai con, sao con có thể không nhọc lòng chuyện của nó được? Con làm mọi thứ đều vì để tốt cho nó."



Tiết Ninh Ngọc nói: "Ninh Nam, Ngạn Thần làm gì để nó tự quyết, chúng ta đừng nhúng tay vào. Nếu nó thích Tĩnh Nghiên vậy có thể ở bên Tĩnh Nghiên chính là chuyện làm nó hạnh phúc nhất, chúng a cần gì phải phá hỏng chuyện tốt của bọn chúng?"



"Chị cải"



"Ninh Nam, đổi suy nghĩ đi con sẽ cảm thấy đây là một chuyện đáng mừng.” "Con, con không nghĩ giống mọi người, con không biết vì sao mọi người lại cho rằng việc đó là đúng.”



"Đó là do suy nghĩ con có vấn đề." Mẹ Tiết nói.



"Mẹ, không sai."



Mẹ Tiết lắc đầu, tỏ vẻ cạn lời với cô ta rồi không nói gì nữa.



Tiết Ninh Nam nhíu mày, cô ta cảm thấy mẹ Tiết và Tiết Ninh Ngọc có nói cũng chẳng thông.



Người nào người nấy đều không phân rõ lợi hại, toàn là lòng dạ đàn bà cả.



Xem ra chuyện này chỉ có thể để cô ta tự mình giải quyết.



"Mẹ, con đột nhiên nhớ ra con còn có việc phải đi." "Ừm."



Mẹ Tiết cũng không có ý giữ cô ta lại. Khi cô ta đang định rời đi thì đột nhiên nghĩ tới người có quyền nhất ở nhà họ Tiết, chính là Tiết lão thái thái.



Tuy Tiết lão thái thái đã lớn tuổi nhưng là trưởng bối lớn nhất trong nhà, những người khác đều sẽ nghe lời bà ấy. Cô ta ngừng bước, quay đầu nhìn về phía mẹ Tiết: "Mẹ, mọi người đều nói ủng hộ quyết định của Ngạn Thần, ngoài mẹ, chị và ba ra còn bà con nữa, chẳng lẽ bà con cũng đồng ý?"



Mẹ Tiết sợ cô ta lại đi tìm Tiết lão thái thái nói chuyện này. Kỳ thực trong lòng bà ấy cũng không chắc nếu Tiết lão thái thái biết Tiết Ngạn Thần không xuất ngũ thì có ủng hộ mối hôn sự này không, dù sao lúc trước trong nhà họ Tiết cũng chỉ có lão thái thái ủng hộ Tiết Ngạn Thần nhập ngũ.



Nhưng bà ấy cảm thấy lão thái thái nhất định sẽ thích Lạc Tĩnh Nghiên, hơn nữa lão thái thái vẫn luôn ngóng trông sớm có chắt ôm, khó khăn lắm mới có cháu dâu, còn không mong mau cưới về nhà sao?



Bà ấy gật đầu: "Bà con sớm đã biết, hơn nữa còn rất ủng hộ."



"Sao bà lại có thể hồ đồ như vậy!"



Mẹ Tiết lập tức nghiêm túc răn dạy Tiết Ninh Nam: "Ninh Nam, không biết lời nào nên nói lời nào không a? Đó là bà con, không phải người con có thể giáo huấn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận