Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 684: Ép Dạ Cầu Toàn 2

Bop một tiếng, lục phủ ngũ tạng của Lý Hồng Anh lại lần nữa đảo lộn, xương cốt cả người như tan ra thành từng mảnh, da thịt thì đau đớn.



Lúc này, cô ta suy nghĩ muốn vào không gian để trốn, nhưng cô ta không thể, thư nhất là cô ta vẫn chưa tìm ra cách để vào không gian, thứ hai, nếu vào không gian ngay trước mặt Lưu Ái Quốc và mẹ Lưu, thì bí mật cô ta có không gian sẽ bại lộ.



Quyết không thể để hai người này biết cô ta có không gian, nếu không, sau khi bị đồn đi, chắc chắn những người khác sẽ đối xử với cô ta như quái vật, nói không chừng những người được gọi là nhà khoa học sẽ còn lôi cô ta đi tiền hành nghiên cứu nữa.



Nhất định phải sử dụng không gian trong âm thầm, cố gắng bảo vệ bí mật này mới được.



Cho nên, hiện tại cô ta đối mặt với sự đánh đập của Lưu Ái Quốc, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, đồng thời cầu xin Lưu Ái Quốc tha thứ.



"Ái Quốc, xin anh, xin anh tha cho em, em thật sự không cố tình muốn đánh mẹ, em nhận lỗi với mẹ, anh đừng đánh em nữa. "



Lưu Ái Quốc nhìn về phía mẹ Lưu: "Mẹ, mẹ dạy dỗ cô ta vốn không sai, vừa rồi cô ta còn đánh mẹ nữa, mẹ xem làm thế nào thì mới có thể trút giận được, đánh nhiều hay ít gì cũng được hết. "



Lý Hồng Anh là người của nhà họ Lưu bọn họ, bọn họ muốn đối xử thế nào thì đối xử.



Mẹ Lưu xụ mặt bước đến trước mặt Lý Hồng Anh, vì giảm thiểu sự đau đớn da thịt phải gánh chịu, Lý Hồng Anh tiếp tục cầu xin tha thứ: "Mẹ ơi, con sai rồi, mẹ đừng chấp nhặt với con, mỗi ngày con sẽ cố gắng hiếu thảo với mẹ, tuyệt đối sẽ không đụng đến một ngón tay nào với mẹ nữa. "



Mẹ Lưu cũng không phải là kẻ dễ nói chuyện, huống hồ chỉ, Lý Hồng Anh không quyên không thé, ở đây ngay cả một người nhà mẹ đẻ để giúp đỡ cũng không có, thực lực của bà ta lớn hơn Lý Hồng Anh, dựa vào cái gì mà phải tha cho Lý Hồng Anh.



Loại con dâu này nên bị họ bắt nạt tùy thích.



Bà ta ngồi xổm xuống, vung tay tát liên tục chát chát chát mấy bạt tay lên mặt Lý Hồng Anh, rồi lại đứng lên đạp cho cô ta mấy cái.



"Hồng Anh, cái này là cô trộm tiền trong nhà, mẹ trừng phạt cô, là muốn cảnh cáo cô không được có lần sau nữa, nếu như tái phạm, chắc chắn sẽ còn đánh ác hơn cả lần trước. "



"Con biết rồi, con biết rồi ạ, mẹ, con thật sự không dám nữa. "



Lúc này mẹ Lưu mới hả giận: "Ái Quốc, tha cho nó đi. "



Lưu Ái Quốc thả lỏng tay ra, Lý Hồng Anh vội bò từ dưới dat lên.



Có lẽ là vừa rồi cô ta ngã quá đau, bỗng đứng dậy nên khớp chân trái vô cùng đau đớn, đứng không vững nên ngã lên người của mẹ Lưu, lại kéo mẹ Lưu ngã xuống đắt.



Lần này mẹ Lưu và Lưu Ái Quốc lại lên cơn giận.



Mẹ Lưu quát lên: "Ái Quốc, nó cố tình đấy, con đàn bà này báo thù mẹ đấy. "



"Không, không phải đâu, con không có ý. " Lý Hồng Anh cuống quít giải thích.



Lưu Ái Quốc chỉ tin mẹ Lưu, không nói nhiều mà túm Lý Hồng Anh lên, đấm vào mặt cô ta một phát. Lý Hồng Anh bị đánh đến choáng váng hoa mắt, mỗi lần Lưu Ái Quốc ra tay đều rất nặng, cô ta biết rõ nếu mà mình tránh né thì sẽ còn nhận thêm những trận đánh đập nghiêm trọng hơn nữa.



Dưới bản năng sinh tồn mạnh mẽ, cô ta giơ chân lên đá mạnh vào phần dưới của Lưu Ái Quốc, dù sao thì sau này cô ta cũng không cần người đàn ông này nữa, phế thì cứ phế đi.



Sau khi Lưu Ái Quốc bị cô ta đá, cơn đau ập tới khiến anh ta buông Lý Hồng Anh ra theo bản năng, ôm lấy chỗ đau đớn của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận