Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 658: Hành Vi Khác Thường 2

Chuong 658: Hanh Vi Khac Thuong 2



Lạc Tĩnh Nghiêm muốn chứng thực câu nói của cô ấy: "Vừa rồi mình mới nghe cậu mô tả lại hiện trường xảy ra vụ án một cách sống động như thật vậy, cậu tới đó xem à?”



"Không không không. ” Giang Mãn Nguyệt vội phủ nhận: "Mình không có nhìn thấy tận mắt, chỉ nghe người ta kể lại ở ngoài đồng thôi, lúc người ta kể thì trong đầu mình tự giác hiện lên mấy hình ảnh đó, chậc, nghĩ lại mà cũng cảm thấy sợ, còn thấy hơi mắc ói nữa. Mình mà tới hiện trường thì không sợ chết khiếp thì cũng ói mắt mật. " Cô ấy đưa tay sờ lên bung minh.



Lạc Tĩnh Nghiên không biết trong lời của cô ấy nói lần này có mức độ thế nào, việc be đầu văng cả óc ra kia có thật không?



Nếu như là thật, thế thì Lý Hồng Anh chết thê thảm quá.



"Mãn Nguyệt, hôm nay cậu ra đồng làm việc có nhìn thấy thanh niên trí thức Trang không?"



"Cậu hỏi cô ta làm gì?” Giang Mãn Nguyệt cau mày, cô ấy biết Lạc Tĩnh Nghiên và Trang Phỉ Phi có khúc mắc.



"Không có gì, trưa hôm nay mình gặp cô ta ở ngoài cửa nhà, thấy vẻ mặt của cô ta tệ lắm, có khi nào bị bệnh không, cô ta lúc nào cũng tìm mình gây sự, nếu cô ta mà ngã bệnh ra thì mình thấy vui, cậu nói có phải không nào?"



Giang Mãn Nguyệt trề môi: "Tiếc cho cậu là cậu mừng hụt rồi, cơ bản là cô ta không bệnh hoạn gì hết, hơn nữa là còn rất khỏe mạnh cơ. Hồi chiều cô ta làm việc ngay kế bên mình, cậu không biết đâu, tốc độ nhổ cỏ của cô ta nhanh lắm, ngay cả mình cũng không theo kịp cô ta. Cũng không biết là hôm nay cô ta ăn trúng cái gì, hồi đó nhổ cỏ chậm chạp lề me lắm, được một tí là giãy nãy lên than đau tay, lúc thì kêu đau lưng, hôm nay lại không than vãn lấy một câu nào, cứ cắm đầu nhỏ cỏ, chịu khó khỏi bàn. "



Lạc Tĩnh Nghiên 6 lên: "Vậy thì mình mừng hụt thật rồi. " Trang Phi Phi khác thường như thế, tất nhiên là vì đập đầu người ta nên chột dạ rồi.



Chậc, nếu Lý Hồng Anh chết thật rồi thì cuối cùng Trang Phi Phi có bị điều tra ra được không đây, liệu có thể sống sót được không?



Dù sao cho đến bây giờ vẫn chưa có ai vạch trần cô ta, chắc hẳn là không có ai nhìn thấy được là cô ta gây án, Lý Hồng Anh lại chẳng mở miệng nói được, nữ chính Trang Phi Phỉ này rốt cuộc có thể đi được đến bước nào trong tiểu thuyết gốc đây?



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Giang Mãn Nguyệt nói chuyện với Lạc Tĩnh Nghiên, bất giác đã đến chỗ ở của Lạc Tĩnh Nghiên. Lạc Tĩnh Nghiên mở cửa, gọi Giang Mãn Nguyệt: "Mãn Nguyệt, cậu vào ngồi chơi một lát đi. "



"Được. "



Giang Mãn Nguyệt là một người nhiều chuyện, cô ấy cũng rất thích nói chuyện phiếm với Lạc Tĩnh Nghiên nên không khách sáo với Lạc Tĩnh Nghiên.



"Tĩnh Nghiên, mấy ngày nay cậu không có ở trại thanh niên trí thức, cậu không biết trong trại thanh niên trí thức chúng ta đã xảy ra những chuyện mới mẻ gì đâu. "



Bây giờ Lạc Tĩnh Nghiên đang rãnh, ngồi nghe một chút cũng không sao.



"Có chuyện gì vậy?”



Cô lấy hai cái ghế trong nhà ra, đưa cho Giang Mãn Nguyệt một cái, hai người cùng ngồi xuống.



Giang Mãn Nguyệt nhớ lại lời mình định nói, đầu tiên là cô ấy cười, sau đó nói: "Tĩnh Nghiên, nhắc tới chuyện này thì hơi buồn cười, lát nữa cậu mà nghe bảo đảm sẽ phì cười đấy. "



"Đừng có thừa nước đục thả câu lề me nữa, cậu nói nhanh đi!" Lạc Tĩnh Nghiên nhéo lên lưng cô ay một cái.



Giang Mãn Nguyệt đau nên la lên oai oái: "Ói, Tĩnh Nghiên, mình nói mình nói mà. Cậu tuyệt đối không ngờ được đâu, Triệu Văn Tùng thế mà lại bị Lại Xuân Thảo trả về nơi sản xuất đấy, hôm trước bọn họ mới vừa ly hôn, cùng ngày ly hôn thì Triệu Văn Tùng đã cuốn gói ve trại thanh niên tri thức rồi. Chậc, nhớ ngày nào bí thư chi bộ Lại mất chức, anh ta nghĩ mình trên cơ Lại Xuân Thảo, không cần Lại Xuân Thảo, bây giờ đổi lại thành người ta không cần anh ta nữa rồi, hahahaha, quá khiến cho các nam thanh niên trí thức mắt mặt, cũng làm mắt mặt người thủ đô của chúng ta. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận