Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 956: Sự Tình Tiến Triển 1

"Sư đoàn trưởng, khi nào sẽ có tin tức?"



Tiết Ngạn Thần hỏi.



Sư đoàn trưởng Lý do dự rồi trả lờ: "Cũng không chắc nữa, thương lượng và điều tra sẽ cần có thời gian."



Ông ấy còn không biết bên phía con gái mình như thế nào.



"Như thế này đi, năm ngày sau cậu quay lại hỏi kết quả đi."



Tiết Ngạn Thần cũng không vội vàng, dù sao thì bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên cũng đã đến đây rồi nên anh đã có thể thường xuyên gặp vợ mình nên không cần kìm nén chịu đựng nỗi khổ tương tư nữa.



"Vậy được."



Ba người cùng nhau rời khỏi văn phòng của sư đoàn trưởng.



Sau khi Tiết Ngạn Thần rời khỏi đó thì đi thẳng ra ngoài tìm bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên.



"Thế nào rồi?"



Bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy anh thì cùng nhau đồng thanh hỏi chuyện đã tiến triển thế nào.



"Đã nộp lên cho sư đoàn trưởng rồi nhưng các lãnh đạo phải xem xét rồi mới quyết định được. Bà nội, Tĩnh Nghiên, hai người ở lại đây vài ngày nhé, cháu sẽ tìm nhà khách cho hai người.” Lạc Tĩnh Nghiên cũng không nôn nóng, mà bà nội Tiết có cháu nội và cháu dâu đồng hành nên có ở đâu cũng được.



"Chúng ta ởi thôi."



Bên cạnh quân khu có nhà khách chuyên đón tiếp người nhà của của quân nhân đến quân khu thăm người thân, nhà khác này cũng thuộc sự quản lý của quân khu.



Tiết Ngạn Thần đưa bà nội Tiết và Lạc Tĩnh Nghiên lên phòng.



"Tĩnh Nghiên, bà nội, hai người ngồi xe vất vả rồi nên nghỉ ngơi đi. Hai người đói không để cháu đi mua chút đồ ăn cho hai người."



"Lúc xuống tàu em và bà nội có ăn rồi nên chưa đói." "Vậy lát nữa anh sẽ đi mua.”



Sau đó ánh mắt của anh dừng lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của vợ mình, đôi mắt anh sáng rực còn ánh mắt thì nóng bỏng.



Anh đã muốn ôm cô thật chặt từ lâu rồi nhưng hoàn cảnh không cho phép nên anh buộc phải kiềm chế.



Trong phòng có hai giường nhưng không có nhà xí và phòng tắm nên Tiết Ngạn Thần đi ra ngoài mang vào một phích nước nóng.



Khi xuất phát thì Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết còn đặc biệt mang theo cặp lồng. Tiết Ngạn Thần rót nước nóng cho từng người rồi anh đặt phích nước nóng xuống sau đó ngồi xuống bên cạnh vợ mình, anh nắm lấy bà tay nhỏ bé của vợ rồi nói với bà nội Tiết: "Bà nội, bà ngủ một giấc đi."



Quả thật bà nội Tiết cũng rất buồn ngủ, bây giờ đã đưa đồ thành công cho cháu trai rồi nên trong lòng của bà ấy cũng thở phào nhẹ nhõm, vậy nên cơn buồn ngủ nói đến là kéo đến ngay.



Bà ấy uống ngụm nước rồi đứng dậy: "Bà nội đi nhà xí, khi nào quay lại thì bà sẽ gõ cửa."



"Dạ, bà nội."



Sau khi bà nội Tiết đi ra ngoài rồi thì tiện tay đóng cửa lại giúp họ, Tiết Ngạn Thần lại cài chốt từ bên trong, anh quay đầu lại vội vàng ôm chặt vợ mình vào lòng. "Bà nội tạo cơ hội cho chúng ta ở riêng với nhau, vậy chúng ta phải tranh thủ thời gian."



Nói xong anh lập tức hôn lên cái miệng nhỏ của vợ.



Ba phút trôi qua họ vẫn chưa nghe thấy tiếng gõ cửa thì lại hôn nhau thêm hai phút nữa.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Lỡ như bà nội cố tình đợi ở bên ngoài thì sao, anh mau ra mở cửa xem bà đã quay lại chưa.”



"Được."



Tiết Ngạn Thần buông vợ ra rồi đi mở cửa phát hiện bà nội Tiết vẫn chưa quay về nên nhìn sang hành lang bên cạnh, lúc này anh mới phát hiện bà nội Tiết đang đứng ở một hành lang khác. Quả nhiên đúng như họ đoán, bà nội Tiết đang cố tình tạo cơ hội cho họ ở chung với nhau.



"Bà nội, bà mau quay lại nghỉ ngơi di ạ."



"Được."



Bà nội Tiết quay lại phòng, lúc vừa nằm lên giường là bà ấy đã ngủ thiếp đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận