Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 459: Xung Đột 2

Thâm Như Ý cũng không muốn rời xa giống anh ay Đồng Kiến Tân nói: "Cơ hội hai chúng ta cùng đi không lớn, thay vì cứ u6ng phí thanh xuân ở đây, chi bằng đi một người liền tốt một người. Em cứ lên đại học trước, anh đợi cơ hội sau."



"Vậy anh ở đây phải chăm sóc bản thân cho tốt, em đợi anh trở về."



"Anh biết rồi, không cần lo lắng, sau khi em trở về cũng phải chăm sóc bản thân, chúng ta có thể thường xuyên liên lạc thư từ với nhau."



"Được." Cuối cùng, Tham Như Ý có cơ hội lên đại học Công Nông Binh, ngày hôm sau liền thu dọn hành lý, lưu luyen không nỡ rời đi.



Sau chuyện này, Triệu Văn Tùng cả ngày đều buôn bã, trước đó thường xuyên đến nhà họ Lại tìm Lại Xuân Thảo, bây giờ Lại Xuân Thảo và nhà họ Lại đã không còn giá trị lợi dụng, anh cũng không thèm để ý đến Lại Xuân Thảo.



Nhưng anh ta không đi tìm Lại Xuân Thảo, không có nghĩa Lại Xuân Thảo sẽ không chủ động đi tìm anh ta.



Chắc hẳn Lại Xuân Thảo cũng biết tình cảnh bây giờ của mình không tốt, sợ Triệu Văn Tùng sẽ chê rồi ly hôn với cô ấy, nên cô ấy liền đến khu nhà ở của thanh niên trí thức tìm Triệu Văn Tùng, dây dưa muốn Triệu Văn Tùng về nhà họ Lại ở với cô ấy.



Điều Triệu Văn Tùng hối hận nhát là theo đuổi Lại Xuân Thảo, hơn nữa còn đăng ký kết hôn với Lại Xuân Thảo, lúc này Lại Xuân Thảo không chỉ không giúp gì được cho anh ta, mà còn trở thành gánh nặng của anh ta.



Đối với người vợ như vậy, thằng ngốc cũng biết phải xử lý thế nào, đương nhiên phải bỏ, phủi sạch tất cả quan hệ.



Nên lúc Lại Xuân Thảo đến tìm anh ta, anh ta liền quả quyết đề xuất ly hôn với Lại Xuân Thảo.



Ngay lúc đó Lại Xuân Thảo liền tức giận, chỉ vào mặt Triệu Văn Tùng mắng: "Triệu Văn Tùng, lúc cả nhà tôi chưa xảy ra chuyện, anh liền lấy lòng tôi, nói phải theo đuổi được tôi, bây giờ nhà tôi khốn đốn thì anh muốn ly hôn với tôi, thì ra anh theo đuổi tôi, muốn kết hôn với tôi là muốn lợi dụng tôi? Triệu Văn Tùng, anh đúng là tiêu nhân bỉ ôi!"



"Xuân Thảo, anh không có lợi dụng em, anh chỉ là cảm thấy chúng ta không thích hợp."



Lại Xuân Thảo cười cười: "Triệu Văn Tùng, thu lại những câu nói ngon ngọt của anh đi, anh cho rằng còn lừa được tôi? Anh cho rằng anh muốn ly hôn liền ly hôn, nói cho anh biết, cho dù thế nào tôi cũng sẽ không đồng ý, tôi không đồng ý thì anh không thể ly hôn. Lúc đầu ba tôi cố ý kêu anh đăng ký kết hôn với tôi trước khi đi, là vì sợ anh vong ân phụ nghĩa, vừa về thành phố liền quên tôi, ba tôi không tính sai, anh đúng là không phải cái thứ tốt đẹp gì. Nhưng, tôi còn muốn dày vò anh, không ly hôn chính là không ly hôn. Bây giờ mọi người đều biết chuyện chúng ta đã kết hôn, anh nhanh chóng về nhà ở với tôi, nếu anh không về thì mỗi ngày tôi đều đến khu nhà ở của thanh niên trí thức làm loạn, tôi xem anh có ởi không.”



Triệu Văn Tùng đúng là đánh giá thấp sự càn quấy của người phụ nữ này, chỉ sợ cô ấy ngày ngày đến khu nhà ở của thanh niên trí thức kiếm chuyện, bất đắc dĩ chỉ có thể ngoan ngoãn dọn đồ theo Lại Xuân Thảo về nhà họ Lại. Đương nhiên điều khiến anh ta không ngờ được, buổi tối ngày anh ta dọn đến nhà họ Lại, Lại Xuân Thảo bởi vì lần đầu tiên chính thức động phòng với anh ta, bộc phát thú tính, suốt cả đêm giày vò anh ta đến không còn hình dạng, hơn nữa mấy đêm sau đó cũng như vậy, nên đã xảy một chuyện rất quá đáng...



Triệu Văn Tùng bị Lại Xuân Thảo giày vò điên cuồng trong mấy ngày, cuối cùng Triệu Văn Tùng không thể thẳng được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận