Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 609: Hiệu Quả Ban Đầu 1

Phạm Tĩnh Lan nói: "Thanh niên trí thức Lạc, chị là con dâu của nhà họ Lại. Lúc trước em đã từng đến nhà họ Lại, chắc là vẫn nhận ra chị chứ.”



"Em biết chị, chị dâu. Chị tìm em có việc gì?"



"Thanh niên trí thức Lạc, em cũng biết trước kia nhà chị đã xảy ra chuyện gì. Ba chồng và mẹ chồng chị đều không chịu phục đại đội trưởng, cho nên từ chối tham gia vào phường rượu tập thể này. Nhưng chị muốn tham gia, chị chỉ đại diện cho bản thân mình, không liên quan gì đến họ.



Em cũng biết hoàn cảnh của gia đình chị rồi đấy. Chị hầu hạ tên Lại Xuân Minh điên điên khùng khủng đó, chị đã phục vụ đủ rồi. Tên Lại Xuân Minh đó cứ điên lên lại đánh chị mắng chị, gia đình họ cũng bắt nạt chị. Chị cũng nghĩ đến việc ly hôn với Lại Xuân Minh, nhưng nhà mẹ đẻ chị nợ tiền anh ta. Nếu chị không trả lại tiền, chị sẽ phải tiếp tục làm vợ của Lại Xuân Minh, không phải làm con dâu, mà là làm trâu làm ngựa cho nhà họ Lại. Nhưng gia đình mẹ đẻ chị rất khó khăn, vốn không có tiền trả, vì vậy chị đành phải tự mình nghĩ cách. Chị sẽ để dành một ít khẩu phần ăn của mình rồi đưa nó cho đội. Để chị tham gia, được chứ?" Lạc Tĩnh Nghiên rất đồng cảm với cảnh ngộ của Phạm Tĩnh Lan. Lại Xuân Minh đã làm rất nhiều chuyện ác. Khi anh ta không điên thì đi hãm hại người khác, đối xử tệ với vợ mình, nhưng bản thân anh ta lại có thể sống quá vẻ vang. Sau khi anh ta phát điên lại có người dốc lòng dốc sức chăm sóc anh ta. Đúng là quá được lợi cho anh ta, nhưng lại khổ Phạm Tĩnh Lan.



"Em chỉ phụ trách chuyện về mặt kỹ thuật, còn việc chị muốn tham gia một mình thì em vẫn phải nói chuyện này với đại đội trưởng. Như vậy đi, em sẽ đi cùng chị đến gặp đại đội trưởng, nói chuyện này với chú ấy."



"Cảm ơn em, thanh niên trí thức Lạc."



Bọn họ cùng nhau đến nhà đại đội trưởng, đại đội trưởng hiểu rõ hoàn cảnh của Phạm Cảnh Lan, ông ấy không vì nhà họ Lại mà từ chối Phạm Tĩnh Lan, lập tức đồng ý cho cô ấy tham gia. Phạm Tĩnh Lan rất biết ơn.



"Cảm ơn chú đại đội trưởng, cảm ơn thanh niên trí thức Lạc."



Ngày hôm sau, đại đội trưởng sắp xếp người bắt đầu dọn dẹp phường rượu cũ, cũng tìm Trương Lai Bảo đến sửa chữa các dụng cụ bị hư hỏng bên trong, nếu thiệt hại đặc biệt nghiêm trọng thì sẽ làm lại.



Những xã viên đồng ý tiến hành thử nghiệm ủ rượu cũng đã nộp cao lương cần để ủ rượu như đã hứa.



Chú Lý Tửu cũng mang theo một túi cao lương đến bên ngoài phường rượu. Sai khi nhìn thấy Lạc Tĩnh Nghiên vẫn bày ra vẻ mặt không ưa như cũ, nói với Lạc Tĩnh Nghiên: "Tiểu thanh niên trí thức, tôi đích thân đến nộp cao lương. Chờ đến ngày rượu ra tôi cũng sẽ đích thân tới. Cô tuổi trẻ khí thịnh, đến lúc đó nếu bị mọi người oán trách, xem cô còn quay đầu thế nào."



Nếu là một trí thức trẻ mà bị cả làng nhắm đến, cô muốn tiếp tục ở lại làng sẽ vô cùng khó khăn.



Lạc Tĩnh Nghiên nhoẻn miệng cười với ông ta: “Đây là chuyện riêng của tôi, cho nên không cần chú Tửu phải lo lắng. Tôi cảm thấy đến ngày đó người trong thôn không chỉ có sẽ không oán trách tôi mà sẽ còn khích lệ tôi."



Chú Lý bĩu môi, trông rất kiêu ngạo: "Tôi cũng nói cho cô biết, nếu bọn họ khen cô, tôi cũng sẽ không khen cô."



Ông ta để lại cao lương rồi lắc đầu rồi đi: "Cô nhóc mới ra đời, không hề biết trời cao đất rộng là gì.”



Trong khoảng thời gian tiếp theo, Lạc Iĩnh Nghiên luôn dành thời gian ở trong phường rượu.



Rượu được chia thành ba loại: thơm dịu, thơm nồng và hương nước sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận