Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 669: Lại Đến Thị Trấn 1

Vết thương của Lý Hồng Anh đã lành lại hoàn toàn, cô ta luôn tỏ ra hết sức ngoan hiền trước mặt mẹ con nhà họ Lưu, đi theo bọn họ cùng nhau ra đồng làm việc, sau khi về nhà còn không ngại cực khổ vất vã, chủ động nhận việc nau nướng.



Nhưng trong lòng cô ta vẫn đang tiếp tục lập mưu cướp không gian.



Vì Trang Phỉ Phỉ cảnh giác cô ta, nên độ khó của việc cướp được giọt máu cuối cùng của cô ta khá lớn, Trang Phi Phi có không gian bên mình, cô ta ở trong bóng tối một mình không thể đối phó được đối phương.



Nếu như ở nơi công cộng thì cô ta vẫn còn chắc chắn mình có thể tóm được Trang Phỉ Phỉ, cứng đối cứng với đối phương là cách ngu xuan nhất, nhưng cô ta vẫn còn một ý định khác, có thể nhờ người khác bắt Trang Phi Phi giúp mình, sau đó cô ta lại lấy máu của Trang Phi Phi.



Nhưng lần này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mới được, bảo đảm chắc chắn thành công, không để cho Trang Phỉ Phỉ có bắt kỳ cơ hội nghỉ xả hơi nào nữa.



Năm ngày sau, Lạc Tĩnh Nghiên đã nhận được thư của mẹ Tiết gửi từ thủ đô tới, vì mẹ Tiết vẫn chưa biết chuyện cô đã dọn ra ngoài, nên thư, tiền và đơn hàng đều viết địa chỉ của trại thanh niên trí thức, đương nhiên là người đưa thư cầm thư, tiền và đơn hàng đó đến trại thanh niên trí thức.



Người đưa thư không tìm được Lạc Tĩnh Nghiên ở trại thanh niên trí thức, Giang Mãn Nguyệt nói cho anh ấy biết nơi ở mới của Lạc Tĩnh Nghiên, anh ấy lại cầm đồ đến nơi ở mới của Lạc Tĩnh Nghiên.



Người đưa thư giao hết tất cả những thứ đó cho Lạc Tĩnh Nghiên, Lạc Tĩnh Nghiên thấy không chỉ có thư mà còn có một xấp tiền giấy, cộng thêm một đơn hàng to, đều là gửi tới từ thủ đô.



Cô mở lá thư ra xem trước, mở đầu phía trên là hỏi thăm cô, sau đó mới nói tới lời nhắn nhủ của bà cụ Tiết chuyện làm bánh ngọt.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Chỉ là mấy chục cân bánh ngọt thôi đối với cô mà nói chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ, dù sao những nguyên liệu cần dùng cô đều có hết trong không gian, hiện tại cô ở ngoài, chỉ cần là ở trong nhà thì bất kỳ đâu bắt kỳ lúc nào cũng có thể vào không gian để làm.



Cô không gấp đến thị trấn lấy kiện hàng, đợi làm bánh ngọt xong, đến thị trấn gửi bánh ngọt qua bưu điện xong thì lại dem kiện hàng về luôn một thể.



Sau khi ăn cơm tối xong chưa được một lát, Lạc Trường Thiên đã về phòng mình, cô cũng về lại phòng của mình, sau đó đi vào trong không gian.



Trong không gian của cô có máy móc dùng để làm bánh ngọt, vô cùng tiện lợi, trước tiên là làm bốn mươi cân bánh hạch đào, sau đó làm bốn mươi cân đậu phộng rang, trước sau chỉ mắt có ba tiếng đồng hồ.



Sau khi làm xong thì đi tắm rửa rồi đi ngủ.



Hom sau, cô vừa thức dậy, rửa mặt xong là lấy túi đựng bánh ngọt đã để nguội trong không gian trước, bỏ vào trong sọt, sau đó ra ngoài nấu cơm.



Ăn cơm xong, Lạc Trường Thiên đi học, cô đến quán rượu, lúc tới quán rượu thì chú Lý Tửu đã quét dọn vệ sinh trong quán sạch sẽ rồi, chú Lý Tửu là một ông cụ vô cùng chịu khó, mỗi ngày ngoại trừ những thứ mang tính kỹ thuật hơn một chút cần cô phải nhúng tay vào, thì những cái khác chỉ cần chú Lý Tửu có thể tự làm được là sẽ không cần cô phải giúp.



Cô kiểm tra tình hình của từng khâu, sau đó ghi chép số liệu, một tiếng là xong việc.



"Chú Tửu, có người gửi hàng cho con, người đưa thư đưa đơn hàng tới cho con, con còn phải đến bưu cục ở thị trấn lấy, làm phiền chú trông coi chỗ này nhé. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận