Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 224: Nữ Chính Đến Thăm 1

Lạc Tĩnh Nghiên đưa lưng về phía Tiết Ngạn Thần, nói: "Anh Tiết, em muốn nói với anh một chuyện."



"Chuyện gì?”



"Anh Tiết, em không thể làm lá chắn cho anh được nữa. Rất xin lỗi."



Nghe vậy, Tiết Ngạn Thần dại ra hai ba giây rồi mới mở miệng hỏi: "Em đã tìm được người mình thích rồi sao?"



Tiết Ngạn Thần ngây người hai ba giây rồi mới mở miệng hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: “Em tìm được người mình thích rồi sao?" Chẳng lẽ là anh trai của Lục Tửu Nhi?



Vốn dĩ Lạc Tĩnh Nghiên muốn gật đầu nói phải nhưng khi đối mặt với ánh mắt của anh, cô khó có thể nói dối được, có lẽ là vì ánh mắt của anh quá đỗi chân thành khiến cho cô mắt đi dũng khí để nói dối.



Ánh mắt của anh khiến cô cảm thấy rằng anh sẽ không làm chuyện gì khiến cô tổn thương.



Nhưng lòng người khó đoán, cô gật đầu một cách khó khăn: "Vâng, em đã tìm được người mình thích rồi, hy vọng anh có thể hiểu cho em, hoá ra không phải em không có ý định hẹn hò với ai mà vì khi đó em chưa gặp được người mình thích nên em mới có thể nói như vậy. Thật sự xin lỗi, chúng ta đã thoả thuận sẽ giúp đỡ lẫn nhau, làm bia đỡ cho đối phương nhưng kết quả là em đã nuốt lời trước."



"Không có gì sai cả." Tiết Ngạn Thần nắm tay, sau đó đi tới an ủi cô: "Anh có thể hiểu được, em có quyền tự do tìm người yêu, anh vốn không có tư cách để trói buộc em ở lại với anh, em có thể tìm được người mình thích thì anh mừng cho em, cũng chúc phúc cho hai người."



"Cảm ơn anh. Anh Tiết, chúng ta vẫn là bằng hữu tốt nhất giống như trước kia.”



"Ừ." Anh nặng nề đáp lại một tiếng.



Hai người im lặng trong chốc lát, Tiết Ngạn Thần là người mở miệng trước: "Nếu không có chuyện gì nữa thì anh về trước."



"Được, anh đi chậm một chút."



"Không sao, bên ngoài lạnh lắm, em cũng trở về đi."



"Anh đi trước đi."



"Em về trước đi."



Cuối cùng vẫn là Tiết Ngạn Thần thỏa hiệp trước: "Được rồi, anh đi trước.”



"ừ "



Anh quay trở về theo hướng rừng cây đại đội Tiền Tiến.



Lạc Tĩnh Nghiên đứng yên trong tuyết một lúc, nhìn thấy bóng lưng của anh dần dan biến mắt, trong lòng cô giống như bị một tảng đá lớn đè lên, như thể cô là người phản bội, phản bội anh.



Này, dù sao bọn họ cũng không phải là người yêu thật, cô nên tỉnh táo một chút.



Khi quay người trở lại khu nhà ở thanh niên trí thức, nhóm thanh niên trí thức mới còn chưa đến, cô nằm trên giường đất am áp, ôm Hắc Hỗ vào lòng bắt đầu ngủ trưa.



Khu nhà ở thanh niên trí thức



Bởi vì tuyết rơi nên đường xá khó đi, mãi cho đến hai ba giờ chiều thì nhóm thanh niên trí thức mới mới đến được khu nhà ở thanh niên trí thức.



Vừa đến khu nhà ở thanh niên trí thức, tiểu đội trưởng đã dặn dò tổng thể một số thứ cho thanh niên trí thức mới rồi giao bọn họ cho Đồng Kiến Tân.



Đồng Kiến Tân và Thắm Như Ý cùng nhau giúp bọn họ sắp xếp chỗ ở.



Trang Phỉ Phỉ cần thận quan sát khu nhà ở thanh niên trí thức, cô ta chú ý đến căn nhà nhỏ nơi Lạc Tĩnh Nghiên ở, cô ta nhớ rõ trong sách nói căn nhà nhỏ đó không ai ở vì bị ma ám, nhưng bây giờ lại có người ở, không giống với nội dung cốt truyện trong sách.



Hơn nữa hôm nay Lục Thừa Dã không đi đón thanh niên trí thức, rất nhiều chuyện đều không giống với trong nguyên tác, cô không khỏi nghi ngờ liệu có phải mình mang một quyển sách giả hay không. Bước vào ký túc xá nữ của thanh niên trí thức, cô ta nhanh hơn Trần Ngọc Linh một bước đặt hành lý lên giường đất, ngủ cạnh Lâm San San, Trần Ngọc Linh ngủ ở cuối giường đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận