Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 793: Người Có Lợi Thế 1

Mẹ Tiết và Tiết Ninh Ngọc đồng thời nhìn về phía cô ta. Tiết Ninh Ngọc nói: "Ninh Nam, em đã tới rồi."



Sắc mặt Tiết Ninh Nam vẫn không thay đổi, chỉ "ừm" nhẹ một tiếng.



Cô ta nhìn hai túi bánh ngọt trên bàn như nhìn thấy được Lạc Tĩnh Nghiên, sự chán ghét trong đôi mắt càng tăng lên vài phần.



Mẹ Tiết biết chuyện lúc trước cô ta phản đối Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên, vẻ mặt cũng lạnh xuống, trong giọng điệu có chút mắt kiên nhẫn. "Ninh Nam mau tới đây ngồi đi."



Tiết Ninh Nam trực tiếp ngồi xuống trước mặt mẹ Tiết, nhưng câu đầu tiên không phải là chào hỏi mẹ Tiết mà là chuẩn bị đối đầu với mẹ Tiết.



"Mẹ, Ngạn Thần quay lại quân đội rồi, chẳng lẽ mẹ còn chưa biết? Thanh Tùng nói với con, lúc trước nó xuống nông thôn làm thanh niên trí thức chỉ là thủ thuật che mắt, kỳ thực là vì hoàn thành nhiệm vụ trong quân đội. Bây giờ nhiệm vụ hoàn thành, nó khôi phục lại chức vị ban đầu, có lẽ không lâu sau sẽ được thăng chức."



Mẹ Tiết gật đầu: "Cái này mẹ và ba con đã biết."



"Vậy nó có chia tay thanh niên trí thức kia không?



"Không có." Mẹ Tiết nói: "Ngạn Thần là người có trách nhiệm, nếu đã nói chuyện kết hôn với người ta, quyết định cưới người ta làm vợ thì sẽ không làm ra mấy chuyện bội tình bạc nghĩa. Tĩnh Nghiên là đứa trẻ tốt, trừ Ngạn Thần ra, chúng ta đều rất tán thưởng con bé. Dĩ nhiên thái độ của Ngạn Thần mới là quan trọng nhất, ý kiến của con không tượng trưng cho điều gì, cũng không ngăn cản được gì cả."



"Mẹ." Tiết Ninh Nam xém chút tức tới mức dậm chân, dường như đang nói trong nhà cô ta không có chút trọng lượng nào: "Mẹ, sao mọi người đều cảm thấy bọn chúng ở bên nhau là đúng chứ?



Chẳng lẽ mẹ không biết Ngạn Thần kết hôn với nó sẽ có hậu quả gì sao? Quân đội sẽ không cho phép bọn họ kết hôn, trừ khi Ngạn Thần xuất ngũ, chẳng lẽ các người muốn trơ mắt nhìn Ngạn Thần xuất ngũ? Nó cực khổ ở quân đội như vậy, còn trẻ đã lên làm doanh trưởng, sau này tiền đồ vô hạn không thể vì một nữ nhân mà từ bỏ tiền đồ của mình."



"Ninh Nam, chuyện Ngạn Thần đã quyết thì sẽ không thể thay đổi. Nếu trung nghĩa không thể lưỡng toàn thì chỉ có thể lựa chọn một cái trong đó. Con người là động vật có tình cảm, thứ tình cảm này không phải ai muốn khống chế là khống chế. Mẹ có thể nhìn ra được nó quan tâm Tĩnh Nghiên thế nào. So với việc mắt đi tiền đồ, nó còn sợ mắt đi Tĩnh Nghiên hơn. Vậy nên chúng ta tôn trọng lựa chọn của nó.



Ninh Nam, mỗi người có một quan điểm khác nhau, con cũng nên đứng dưới góc độ của nó mà suy xét, đừng cố chấp với ý kiến của mình mà không suy xét tới cảm nhận của nó."



Tiết Ninh Nam nghĩ tới chuyện thăng chức của mình, nghĩ tới sau này Tống Thanh Tùng ở quân đội sẽ không còn ai để dựa dẫm. Không được, cô ta không thể để Tiết Ngạn Thần xuất ngũ vì Lạc Tĩnh Nghiên, càng không thể để Tiết Ngạn Thần cưới Lạc Tĩnh Nghiên. Tiết Ngạn Thần có muốn cưới cũng phải cưới con gái xưởng trưởng của cô ta.



Cô ta thấy vừa rồi mình nói chuyện có chút mất bình tĩnh nên cố hòa hoãn lại, đổi thành tận tình khuyên bảo mẹ Tiết.



"Mẹ, sở dĩ con phản đối bọn họ cũng là vì Ngạn Thần, vì tốt cho nhà chúng ta. Mẹ nghĩ đi, trên đời này còn nhiều cô gái tốt, quanh Bắc Kinh của chúng ta cũng có nhiều cô gái tốt, chẳng lẽ cứ một hai phải thắt cổ ở một cái cây chết sao?



Ngạn Thần nhà chúng ta có điều kiện tốt như vậy, muốn tìm một cô gái gia đình môn đăng hộ đối với nhà chúng ta không phải rất dễ dàng sao. Mẹ quên là lúc trước có nhiều cô gái tới cửa hỏi hôn như vậy, không phải đều bị Ngạn Thần cự tuyệt sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận