Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 305: Chuẩn Bị Trước Khi Gặp Mặt 2

"Mẹ, thứ ba bôi lên tóc nếu không phải là dầu dưỡng tóc thì chắc là dầu ăn."



"Nói bậy, ba không có dùng dầu ăn mà là dầu dưỡng tóc."



Ba Lạc kiên quyết bảo vệ hình ảnh của mình.



Dường như mẹ Lạc nghĩ đến gì đó rồi nói: "Mẹ nhớ ra rồi, khi đó lúc mẹ đến gần Chấn Hoa còn ngửi được mùi đậu phộng trên đầu ông ấy nữa."



"Ha ha ha, ba, ba còn không thừa nhận sao? Mấy năm đó ba theo đuổi mẹ chắc là đã dùng hết dầu ăn trong nhà rồi còn gì, chắc là lúc ba về nhà chắc chan sẽ bị bà nội đánh."



"Mẹ con nói đùa thôi, con đừng nghe bà ấy."



Ba Lạc lúng túng cười nói.



"Được rồi, ba ngồi đi, con bắt đầu cắt đây. Ba yên tâm đi, con sẽ cần thận mà, con sẽ cắt trước từng chút một. Nếu như con cảm thấy con không có thực lực thì con sẽ kịp thời ngăn chặn tổn thát."



"Được, con cắt đi."



Biểu cảm của ba Lạc giống như là xem thường cái chết, cùng lắm là hói đầu rồi trực tiếp cạo trọc luôn. Nửa năm sau thì đã có thể có lại mái tóc đen dày rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên còn đặc biệt mang gương đến cho ba Lạc soi. "Ba, ba nhìn vào gương xem nếu như cảm thấy con cắt không đẹp thì ba cứ nói, con sẽ dừng lại ngay."



"Được."



Tay trái của Lạc Tĩnh Nghiên cầm lược còn tay phải thì cầm kéo rồi cần thận tỉ mỉ cắt tóc cho ba Lạc. Một phút trôi qua nhưng ba Lạc không kêu dừng, mãi cho đến khi Lạc Tĩnh Nghiên hoàn toàn cắt tóc xong cho ông ấy mà ông ấy cũng không hề kêu cô dừng lại giữa chừng.



Lạc Tĩnh Nghiên cởi bỏ chiếc áo quấn quanh cổ của ông ấy xuống.



"Ba, ba thấy sao, ba có hài lòng không?"



Ba Lạc ngắm nhìn mình trong gương, nhìn diện mạo sáng bừng của mình trong gương thì mỉm cười gật đầu: "Hài lòng, hài lòng, vô cùng hài lòng. Ai da, không ngờ tay nghề của con gái tốt như vậy, con còn biết cắt tóc nữa."



"Ba, có phải là ba cảm thấy mình trẻ ra nhiều không, đẹp trai hơn nhiều nữa đúng không?"



"Ừm ừm, đúng vậy, như thế này có thể khiến mẹ con chết mê chết mệt."



Mẹ Lạc mim môi cãi lại: "Lại bắt đầu tự luyến rồi."



Sau đó ba Lạc tự mình soi gương cạo râu rồi ngây người nhìn vào gương: "Ôi ôi ôi, nhóc con đầy sức sống nhà ai đây? Trông khôi ngô tuấn tú quá, ba vợ nhìn một cái là vừa mắt liền." "Ha ha ha ha."



Mẹ Lạc bật cười nói: "Năm đó lần đầu tiên ba tôi nhìn ông thì không thấy vừa mắt."



"Chỉ cần nhìn trúng tôi là được rồi."



"Ba, mẹ, ngày mai con mời Ngạn Thần đến có được không?"



Lạc Tĩnh Nghiên hỏi họ.



"Được."



Ba mẹ Lạc đồng thanh trả lời.



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên rời đi thì ba mẹ Lạc nhanh chóng bắt đầu dọn dẹp nhà cửa từ trong ra ngoài, họ cũng dọn dẹp sạch sẽ luôn khoảng sân nhỏ vốn đã rất gọn gàng để cho mọi thứ sạch đẹp hơn, họ tự mình sắp xếp tất cả mọi thứ. Bà nội Trương nhìn thấy hai vợ chồng họ hết quét sân rồi lại quét nhà, trông dáng vẻ hai người rất hạnh phúc thì mới hỏi: "Nhìn hai đứa con vui thế này thì có phải con gái vừa đến thăm không?"



"Còn hơn cả việc đến thăm nữa, con bé còn tìm được cho chúng con một đứa con re nữa. Ngày mai con bé sẽ đưa cậu ấy đến gặp chúng ta nên phải dọn dẹp sạch sẽ mới được."



"À, hóa ra Tĩnh Nghiên có đối tượng rồi à, đúng là chuyện tốt."



"Đúng vậy."



Ba Lạc cười nói: "Hai chị em con bé ở đây nhưng con và mẹ của con bé không giúp được gì cho con bé cả, còn phải phiền hai chị em con bé chăm sóc vợ chồng con, nếu có một người có thể giúp đỡ con bé thì chúng con yên tâm hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận