Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 494: Nghi Hoặc Trùng Điệp 3

"Tôi không cần." Trang Phi Phi chột dạ,"Bên cậu sắp xếp on thỏa là được, không cân lo lắng cho tôi, tôi có cách của tôi."



"Được, ôi." Lạc Tĩnh Nghiên ôm ngực đau khổ kêu một tiếng,"Lão Hắc, thừa dịp bọn họ chưa qua đây, anh mau rời khỏi đi. Nếu bọn họ qua đây, tôi sẽ đánh lạc hướng của bọn họ."



Trang Phi Phi căn cứ theo nguyên tắc đạo hữu tử ban đạo bát tử*, yên tâm bỏ lại Lạc Tĩnh Nghiên, một mình rời khỏi.



Lạc Tĩnh Nghiên cười thầm, nữ chính lạnh lùng vô tình trái lại giúp cô một ân hue lớn lao. Chờ Trang Phi Phi đi xa không thấy bóng dáng đâu, cô lập tức thả Hỗ Béo từ trong không gian ra, Hỗ Béo biến lớn lên, cô cưỡi trên lưng Hỗ Béo, tốc độ của nó nhanh, bọn họ chỉ dùng ba bốn phút, thì đã về tới công ty lương thực cũ.



Lúc này, Hắc Hỗ lại ngồi chồm hồm canh giữ ở trong góc của kho hàng, bộ lông màu đen óng của nó hoàn toàn hòa vào trong đêm tối, cần thận quan sát đến tình hình bên này, nếu có gì ngoài ý muốn, cũng có thể xem tình hình sau đó nói cho Lạc Tĩnh Nghiên biết.



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên trở lại công ty lương thực, phat tay vù vù số hàng hóa trong kho hàng, thu hết toàn bộ vào trong không gian của mình, lại kiếm được một khoản lớn rồi.



Cô cùng với Hắc Hỗ và Hỗ Béo tiến vào trong không gian, lập tức mở hai hộp sữa ra, để Hắc Hỗ cùng với Hỗ Béo uống, hai con mèo cực kỳ thích uống.



Bên ngoài thị trấn, cuối cùng Trang Phi Phi vẫn lo lắng, rời khỏi thị trấn tầm hai dặm, lại quay người trở về nơi này.



Cô ta ở bên ngoài công ty lương thực không nghe thấy tiếng tranh cãi, cũng không thấy tiếng khuân vác hàng hóa, bèn cẩn thận đi đến, bước vào kho hàng.



Chỉ có điều, trong kho hàng đã rỗng tuếch rồi. Thật sự bị người ta cướp di rồi, lại còn cướp đoạt sạch sành sanh, một hạt gạo cũng không còn.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Vận may của cô ta quá không tốt, từ khi đến nơi này, việc buôn bán đã không được thuận lợi mấy lần rồi.



Tại sao những nữ chính khác bán hàng ở chợ đêm có thể bán thuận lợi trôi chảy, mà cô ta lại gặp phải nhiều khó khăn như vậy chứ?



Chờ sau khi cô ta rời khỏi, cẩn thận nghĩ lại mấy lần mua bán cùng với lão Đồng, ban đầu khi làm ăn mua bán nhỏ đều rất tốt, lần đầu tiên trao đổi lớn cũng không xảy ra vấn đề, nhưng đến hai lần trao đổi lớn này sao lại xảy ra van de?



Cô ta càng nghĩ càng thấy không thích hợp, chẳng lẽ lão Đồng là một gã lừa gạt, từ lúc bắt đầu đã lừa cô ta.



Nghĩ tới đây, cô ta vô cùng hối hận cùng với ảo não, sao cô ta lại dễ dàng tin tưởng một gã lừa gạt như vậy chứ.



Vật tư thường dùng trong không gian bất tri bất giác giảm xuống một nửa, nhưng cô ta căn bản không kiếm về được bao nhiêu tiền, cô ta càng nghĩ càng đau lòng, vật tư cô ta vất vất vả vả kiếm được, cuối cùng lại cho người khác được hời?



Vài ngày sau trên núi, sau khi Tiết Ngạn Thần cùng với Triệu Quân chạm mặt nhau xong, hai người cau mày.



"Anh Thần, chúng ta bỏ không ít thời gian rồi, cậu nói mấy thứ này xem, nó cứ như chui xuống dưới đất, sao vẫn không tìm ra được. Bên này núi gần như bị chúng ta đi qua lần thứ hai rồi, nếu cứ như thế tiếp, cả ngọn núi đều bị chúng ta san bằng, trong thôn bên cạnh cũng không phát hiện ra bất cứ cái gì, không biết có thể tìm được hay không. Ài, thật sự là sầu chết người."



"Cậu phát sầu cũng không phải ngày một ngày hai rồi."



"Hiện tại còn sầu hơn so với trước kia.”



Tiết Ngạn Thần cũng cau chặt mày, vươn tay ra về phía anh ấy,"Mang thuốc không, cho một điều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận