Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 329: Mở Thư Mở Túi Đồ 1

Mẹ Tiết gọi: "Lão Tiết, ông xem tôi mang gì về này?"



Ba Tiết dời mắt khỏi tờ báo, nhìn bức thư và túi đồ trong tay mẹ Tiết, liền nói: "Thấy bà vui như vậy, chắc chắn là thư của con bà gửi về rồi. Túi đồ này, cũng là của nó gửi chứ gì?"



"Ông nói đúng đó. Mau tới đây nào, hai chúng ta mỗi người mở một thứ, ông muốn mở thư hay mở túi đồ?"



Ba Tiết cười đáp: "Đương nhiên là tôi phải nhường bà rồi, bà mở thư đi, tôi mở túi này cho."



Mẹ Tiết ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Thôi hay là ông mở thư đi, tôi mở túi đồ cho, tôi thích mở mấy túi kiểu này lắm."



"Được thôi."



Mẹ Tiết đi lấy kéo, ba Tiết mở thư, bức thư ấy có kèm một tắm hình, ông lấy hình ra xem trước, thấy trên đó là ảnh của con ông chụp cùng một cô gái trẻ, trong lòng cũng có chút suy đoán, bèn nói với mẹ Tiết: "Minh Tuệ, bà mau qua đây xem, có phải là ảnh con mình chụp chung với ai đó không?"



Mẹ Tiết vẫn chưa ngang đầu lên, chỉ nói: "Ảnh chụp chung ấy à? Không phải chiến hữu cũ thì cũng là mấy thanh niên trí thức cùng xuống nông thôn, để lát tôi xem thử là đứa nào." "Không phải mấy thằng nhóc ấy đâu, là con gái ấy?"



"Vậy chắc là Trân Trân rồi, anh em họ chụp chung cũng có sao đâu, để lát tôi xem thử Trân Trân bây giờ trông ra sao rồi, có đẹp hơn may năm trước không?"



"Đâu phải chụp với Trân Trân, là cô gái khác, chúng ta không quen.”



"Cô gái khác?" Mẹ Tiết giật mình, rồi lại liếc ba Tiết một cái: "Ông đừng có chọc tôi, sao có chuyện nó chụp hình với cô gái nào chứ? Tôi không tin đâu.”



"Tôi chọc bà làm gì, là thật đó.” Ba Tiết ra vẻ nghiêm túc đáp.



Mẹ Tiết liền thấy tò mò,"Nếu là thật vậy chúng có quan hệ gì? Tính con tôi từ nhỏ đã lạnh lùng, bình thường cũng không qua lại với cô nào, nếu không thì chẳng phải chúng ta đã sớm có con dâu rồi sao?"



"Vậy bà đoán xem chúng có quan hệ gì?”



"Trước tiên phải để tôi coi ảnh đã."



Mẹ Tiết vừa nhìn tắm ảnh chụp chung thì đã hết sức kinh ngạc với vẻ đẹp của cô gái ấy.



"Cô, cô gái này cũng đẹp quá đi, bộ dạng thật xinh xắn. Cô, cô ấy có quan hệ gì với Ngạn Thần chứ?" Tuy trong lòng bà có ý, nhưng cũng không dám tùy tiện đoán bừa.



Ba Tiết gật đầu với bà, ánh mắt như đang nói... chính là loại quan hệ mà bà nghĩ đó.



Ba Tiết nói: "Chúng ta còn chưa đọc thư mà, có lẽ, trong thư có đáp án."



Ông mở thư, hai người chụm đầu cùng đọc nội dung ghi trên đấy, tin đầu tiên mà họ thấy được ghi bằng một hàng chữ nhỏ phía trên cùng: Điểm tâm do con dâu tương lai đặc biệt làm cho ba mẹ, nhất định phải nhớ ăn.



Hai người thấy chữ 'con dâu tương lai' liền bắt giác nở nụ cười.



"Là người yêu của nói" Cả hai đồng thanh nói.



"Tôi nói chứ, trước giờ con tôi nó có chụp hình thân mật với cô gái nào như vậy đâu, xem ởi, hai đứa no xứng đôi chưa kìa."



Bọn họ vui đến mức không kịp đọc mấy nội dung phía sau, ba Tiết nói: "Thằng quỷ này, xưa nay có chịu tìm người yêu đâu, hại chúng ta cứ lo không được ôm cháu, tôi còn nói nó tự cao quá, trên thành phố hay trong quân đội cũng chẳng thấy chọn được ai, nào ngờ vừa về quê liền tìm được người yêu, đây rõ ràng là niềm vui ngoài ý muốn mà. Trên này có viết đồ ăn do con dâu tương lai làm, chắc là trong túi này, đúng không?”



"Đúng đó."



Ngay sau đó, mẹ Tiết nhanh chóng tháo túi đồ: "Thật không ngờ, vậy mà tôi sắp có dâu rồi, tôi còn nghĩ chắc phải may năm nữa mới có con dâu, để còn ôm cháu, niềm vui này đến thật bất ngờ mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận