Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 692: Hỏi Dò Tung Tích 1

"Trang Phỉ Phỉ nói cho tôi biết sợi dây chuyền đá Kê Huyết kia đang ở đâu, cô giao nó ra cho tôi thì tôi sẽ tha cho cô."



Trang Phi Phỉ thầm hừ một cái, kẻ này không có chuyện gì thì không lên điện Tam bảo, thế mà lại biết đến sợi dây chuyền đá Kê Huyết kia.



"Tôi không có dây chuyển nào hết, hiện tại tôi cũng đâu có đeo thứ đó."



"Cô nói xạo, trong lòng cô tự biết rõ sợi dây chuyển đó đại diện cho cái gì, tôi cũng biết tác dụng của sợi dây chuyền đó. Thế cho nên, chắc chắn là cô đã giấu sợi dây chuyền đó đi rồi, cô mau giao nó ra đây, nếu không tôi sẽ cứa một dao lên cổ cô đấy."



Trang Phi Phỉ hơi sợ hãi, nhưng cô ta vẫn kiên trì, cô ta không thể để cho Lý Hồng Anh lấy được.



"Tôi, tôi thật sự không biết. "



"Vậy thì được thôi, cô không chịu giao ra, thì để tôi tự tìm. "



Lý Hồng Anh lục soát trên người Trang Phi Phỉ một lượt, Trang Phi Phỉ cũng chẳng chống cự gì, dù sao thì Lý Hồng Anh cũng không lục ra được cái gì hết.



"Lý Hồng Anh, tôi thật sự không có thứ cô muốn tìm, nếu cô còn không chịu thả tôi ra, tôi sẽ la lên gọi người khác đến đấy. "



"Cô la đi, bên ngoài cách rất xa thôn, chỉ có Lạc Tĩnh Nghiên là hàng xóm của cô thôi, tôi biết cô với Lạc Tĩnh Nghiên đối đầu nhau, cô la rách cuống họng cô ta cũng sẽ không tới giúp cô đâu, mà sẽ còn chế giễu cô, nói không chừng sẽ còn dạy dỗ cô chung tới tôi nữa đó. ”



"Lý Hồng Anh, cô hèn hạ vô liêm sỉ"



Lạc Tĩnh Nghiên nghe thấy mấy lời cô ta nói, dính dáng đến dây chuyền đá Kê Huyết, chẳng lẽ dây chuyền đá Kê Huyết của Trang Phi Phi đã tách ra khỏi cơ thể của cô ta rồi sao?



Nói cách khác là không gian kia cũng đã rời khỏi cơ thể của cô ta.



Trước đó Bàn Hỗ đã phân tích với cô rồi, cách mà không gian rời khỏi co thể của Trang Phi Phi, rất có thể là quay về trong dây chuyền đá Kê Huyết đó lần nữa, sau đó lại thông qua lần nhỏ máu nhận chủ mới mà được những người khác khóa lại.



Hiện tại Lý Hồng Anh đòi dây chuyền đá Kê Huyết với Trang Phi Phi, cũng đại diện cho việc Lý Hồng Anh đã có được giọt máu thứ năm của Trang Phi Phỉ, nhưng vẫn chưa có được dây chuyền đá Kê Huyết của Trang Phi Phỉ, cô ta vẫn phải tìm tới dây chuyền đá Kê Huyết thì mới có thể có xác suất lấy được không gian.



Sáng hôm nay cô vào thị trấn, không biết Lý Hồng Anh lay được giọt máu thứ năm của Trang Phi Phi từ khi nào, trong lúc đó đã xảy ra những chuyện gì, dẫn đến việc Lý Hồng Anh không kịp lấy sợi dây chuyền đá Kê Huyết đó, trái lại còn phải quay ngược lại đòi Trang Phi Phi.



Cô dùng cách truyền âm cách không gian một bức tường để bắt liên lạc với Hắc Hổ.



[Hắc Hổ, trên hõm xương quai xanh của Trang Phi Phi đã không còn nốt ruồi kia nữa rồi đúng không. ]



Hắc Hỗ lập tức truyền đạt tin tức mà mình có cho chủ nhân: [Chủ nhân, đã mắt rồi ạ. ]



[À, xem ra trong thời gian chúng ta không có mặt ở đây, Lý Hồng Anh đã sắp thành công rồi, còn suýt chút là có được dây chuyền đá Kê Huyết, em mau nhân lúc hai người họ đang quần nhau, chạy vào nhà Trang Phi Phi tìm thử xem, có sợi dây chuyền đá Kê Huyết đó không. ]



[Da, chủ nhân. ]



Hắc Hỗ nhìn hai người phụ nữ đó một lát, lặng lẽ chạy vào trong phòng của Trang Phi Phi.



Chỉ có bốn phòng, Hắc Hỗ lợi dụng kỹ năng tìm báu vật của mình, rất dễ dàng điều tra ra.



Nhưng kết quả điều tra lại vô cùng khiến người ta thất vọng.





Chuong 693: Hoi Do Tung Tich 2


Chuong 693: Hoi Do Tung Tich 2



Chuong 693: Hoi Do Tung Tich 2



Nó lại khéo léo nép vào chân tường tìm tòi trong sân, tỉ lệ có thể tìm ra được đồ trong sân thấp hơn so với trong phòng, kết quả không ngoài dự đoán, cũng không có sự tồn tại của sợi dây chuyển đá Kê Huyết đó.



[Chủ nhân, em đã tìm khắp cả nhà của Trang Phi Phi rồi, nhưng không tìm được sợi dây chuyền đá Kê Huyết đó đâu cả.]



Lạc Tĩnh Nghiên nhướng mày: [Nếu trong nhà không có, vậy thì chắc là bị Trang Phi Phỉ giấu bên ngoài rồi, em tiếp tục theo dõi bọn họ một lát nữa đi, cố gắng nghe xem có thể biết được tung tích cua no o dau tu mieng Trang Phi Phi.]



[Được, chủ nhân. ]



Bên này Trang Phỉ Phỉ vì có thể dập tắt hết hi vọng của Lý Hồng Anh nên không còn dây dưa với cô ta nữa, thế nên vẫn mãi không chống cự quá dữ dội.



"Lý Hồng Anh, tôi thật sự không có dây chuyền đá Kê Huyết gì hét, cô có hỏi tôi nữa cũng bằng thừa.



“Tôi không tin. "



Hệ thống nói cho cô ta biết là Trang Phi Phi có, thì chắc chắn là Trang Phỉ Phỉ có, hệ thống ở cùng một chiến tuyến với cô ta mà, hệ thống chắc chắn không nói dối cô ta. "Cô nói cô không có, cô có dám để tôi lục soát nhà của cô không?"



"Nhà của tôi mắc gì phải để cho cô lục soát? Nếu cô làm rối loạn đồ của tôi, tiện thể lấy mắt đồ của tôi thì phải làm sao?”



"Tôi chỉ cần dây chuyền đá Kê Huyết thôi, nếu cô không để cho tôi lục soát, tôi sẽ cứa một dao lên cổ cô. Hôm nay không tìm thấy dây chuyền, dậy sau này tôi cũng sẽ không tha cho cô, ngày nào tôi cũng đến giằng co với cô. "



Trang Phi Phỉ đồng với với vẻ như bất lực: "Tôi có thể để cho cô lục soát, nhưng cô phải đưa tôi vài đồng mới được, quyết không thể để cô lục soát không công như vậy, nếu không thì ai bồi thường thiệt hại cho tôi?” "Được, tôi đưa cho cô. "



Lý Hồng Anh làm ra vẻ sờ sờ vào túi, mẹ Lưu quản lý rất nghiêm, trong túi của cô ta không có lây nửa xu nào hết.



Cô ta khom người nhanh chóng nhặt một cây gậy gỗ dưới đất lên, đập bốp vào đầu Trang Phi Phi, đập cho Trang Phỉ Phỉ hôn mê bắt tỉnh.



Sau khi Trang Phi Phỉ ngất xỉu, Lý Hồng Anh đóng rồi khóa cửa lại, sau đó đi vào phòng của Trang Phỉ Phỉ tìm kiếm.



Nhà của Trang Phi Phi rất lớn, nhưng bên trong không có bao nhiêu đồ, Lý Hồng Anh nhanh chóng tìm may lượt.



Cơ bản không thấy bóng dáng của đá Kê Huyết kia đâu, thậm chí ngay cả những món đồ trang sức khác cũng không moi ra được.



Cô ta suy nghĩ một lát, thứ quý giá như dây chuyền đá Kê Huyết, có thể Trang Phỉ Phỉ sẽ không giấu ở những nơi thông thường, thế là cô ta lại moi tìm trong hốc giường, góc tường, đống củi trong bếp, lò nhóm lửa, tìm hết tất cả những nơi có thể tìm nhưng vẫn không thấy sự tồn tại của dây chuyền đá Kê Huyết.



Rốt cuộc là Trang Phi Phỉ đã đem thứ đó đi đâu rồi?



Cô ta không nghĩ ra được manh mối, đang lúc bực tức, liếc mắt nhìn Trang Phi Phỉ dưới đất.



Muốn biết nơi dây chuyền đá Kê Huyết đang ở, thì chắc chắn phải ra tay từ trên người của Trang Phi Phỉ mới được.



Cô ta dìu Trang Phỉ Phỉ vào phòng, đặt lên giường, bản thân ngồi xuôi theo mép giường, im lặng đợi Trang Phi Phi tỉnh lại.



Tiện thể còn tìm dây thừng trói Trang Phỉ Phỉ lại, đồng thời nhét miếng vải thô vào trong miệng Trang Phi Phỉ, nếu như Trang Phi Phi tỉnh lại, thì phải để cô ta mặc sức mà bắt ép như thường.



Hai tiếng sau, Trang Phỉ Phỉ mơ màng tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy Lý Hồng Anh đang ngồi trước mặt.



Cô ta vốn muốn nói gì đó, nhưng há miệng ra mới phát hiện trong miệng mình bị nhét vải thô, chỉ có thể phát ra tiếng ưm ưm.





Chuong 694: Hoi Do Tung Tich 3


Chuong 694: Hoi Do Tung Tich 3



Chuong 694: Hoi Do Tung Tich 3



Tay chan cua co ta cung bi Ly Hong Anh troi lai, khong dong day được.



Lý Hồng Anh la hét với cô ta bằng vẻ mặt hung hãn: "Cô nói mau, đem đồ giấu đi đâu rồi, nếu cô không nói, tôi sẽ không thả cô ra đâu."



Trang Phi Phi lắc đầu, trừng Lý Hồng Anh, ý là cô chặn miệng của tôi, cô bảo tôi nói kiểu gì đây.



Lý Hồng Anh đưa tay lấy miếng vải thổ trong miệng của cô ta ra: "Trang Phi Phi, tôi cảnh cáo cô, tôi chắc chắn phải có được sợi dây chuyền đá Kê Huyết đó, nếu cô không nói cho tôi biết, tối nay tôi sẽ kéo cô lên núi cho sói ăn thịt."



Trang Phỉ Phỉ hừ một phát đầy khinh miệt.



"Được rồi, tôi sẽ nói cho cô biết, dù sao thì cái không gian đó cũng chẳng qua về trên người tôi được, tôi nói cho cô biết nó ở đâu, còn chuyện có thể tìm được hay không thì phải xem số mệnh của cô. Tôi bỏ nó ở trên núi rồi, ở một hẻm núi rất sâu, cô đi tìm đi. "



"Hẻm núi nào?" Mắt của Lý Hồng Anh lập tức sáng rực lên.



"Tôi cũng không nhớ rõ cụ thể là cái nào, trên núi có nhiều hẻm núi như vậy, địa hình lại còn phức tạp, khắp nơi toàn là từng mảng rừng cây, tôi chọn đại một cái để ném xuống đó, gần như mấy cái thung lũng đó đều có cùng một hình dạng như nhau, làm sao mà tôi nhớ được? Tôi chỉ nhớ sau khi lên núi thì đã đi sâu vào trong rất xa, đến tận trong núi sâu, nếu cô sẵn lòng thì cứ đi tìm đi. "



Lý Hồng Anh nói với giọng điệu cương quyết: "Chỉ cần có thể có được không gian và vật tư trong đó, chút vất vả nguy hiểm đó thì có là gì? Đợi tôi tìm được rồi thì đó là lúc khổ tận cam lai, cuộc sống an nhàn sẽ tới. "



Cô ta từ bắt đầu tính toán bo trí, cho đến tiến hành kế hoạch của mình từng bước một, cố gắng lâu như thế, chỉ còn thiếu một bước tìm dây chuyền này thôi.



Trang Phi Phi nghe cô ta nói, không kìm được mà thầm thấy hả dạ, đồng thời thầm cười nhạo Lý Hong Anh.



Lý Hồng Anh, cô vẫn còn nghĩ đến vật tư trong đó à, nó chẳng qua chỉ là một cái vỏ bọc trống rỗng mà thôi, ngay cả nửa hạt gạo trong đó cũng không có nữa, muốn vật tư sao, có cái khỉ khô ay



Vì thấy được mộng tưởng hão huyền của Lý Hồng Anh, nghĩ đến sự chán chường của Lý Hồng Anh sau khi kế hoạch thất bại, trong lòng cô ta lại thấy được an ủi nhiều.



Cô ta không nói cho Lý Hồng Anh biết cụ thể hẻm núi ở đâu, trong núi có nhiều hẻm núi như vậy, cứ để Lý Hồng Anh mơ hồ tìm đại đi.



Cộng thêm việc địa thế trong núi sâu phức tạp, hiểm trở vô cùng, thỉnh thoảng còn có thú dữ thoắt an thoắt hiện, Lý Hồng Anh vào đó chắc chắn sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, nếu như gặp phải lợn rừng hay là một đàn sói gì đó, tỷ lệ rất lớn là sẽ không quay về được nữa.



Lý Hồng Anh sợ Trang Phỉ Phi sẽ lừa cô ta, nhưng hiện tại cô ta lại không thể làm gì bắt bẻ Trang Phi Phi được, nếu như lần này không tìm thấy, sau này còn phải tiếp tục tìm những tin tức có ích từ miệng của Trang Phi Phi nữa.



"Trang Phỉ Phỉ, cô phải thề, cô không có lừa tôi, nếu như cô lừa tôi thì cô sẽ chết không được yên, trời đánh cô, chết xuống Địa ngục, lên núi đao xuống biển lửa, nhảy vào chảo dầu. "



Trang Phỉ Phi thầm mắng Lý Hồng Anh độc ác, nhưng cô ta vẫn dứt khoát thê.



"Được, tôi thề, tôi không nói dối nửa lời, nếu như tôi lừa cô thì tôi sẽ chết không có chỗ chôn, vừa ra khỏi nhà đã bị sét đánh chết. Đợi tôi chết xuống Địa ngục, lên núi đao xuống biển lửa, bị dầu nóng chiên, được rồi chứ. "



Hừ, cô ta là một người xuyên không từ thế kỷ hai mươi mốt tới, còn sợ những thứ này à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận