Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 105: Tịnh Diêm 4

Lạc Tĩnh Nghiên chỉ nhìn một cái liền thu hồi tầm mắt, quay người đi trở về.



Giữa ban ngày, hai người này thật dũng cảm.



Lúc nãy chỉ nhìn một cái, người nam quay lưng với cô, nên không nhìn thấy mặt được, người nữ lại là Tống Anh Lan của viện thanh niên trí thức bọn họ, người nam đó sẽ là người đưa đồ cho Tống Anh Lan chứ?



Cô đi ra ngoài, nói với con mèo nhỏ trong không gian rằng: [Bên trong không chỉ có gà rừng, mà còn có uyên ương hoang dại nữa kìa. ] Hắc H6: [Chủ nhân, em chỉ cảm nhận thấy gà rừng, tại sao em lại không cảm nhận được có uyên ương hoang dại vậy?]



[Uyên ương hoang dại mà chị nói không phải là chim uyên ương thật, mà là hai người. ]



[Chủ nhân, hai người vừa nãy cách chúng ta hơi xa, em không cảm nhận được. Chủ nhân, tại sao người còn có thể là uyên ương vay?]



[Bởi vì, bởi vì là do, quy luật khoa học. ]



[Chủ nhân, Hắc Hỗ nghe không hiểu. ]



[Nghe không hiểu là đúng rồi, em là mèo con, tốt nhát vẫn không nên hiểu những thứ này, không tốt cho em, dù sao cũng không liên quan tới em, nên chị cũng không nói nhiều. ]



Tâm hồn trong sáng của mèo con nhỏ không thể bị ô nhiễm.



[Vậy được rồi. ]



Trên đường gặp được Thẩm Như Ý và Lưu Tuệ Phương đang muốn về Tri Thanh Điểm để nấu cơm, mấy người bọn họ cùng nhau trở về.



Cô về tới Tri Thanh Điểm, vừa mới đi đến trong sân, liền nhìn thấy Đỗ Nghệ Nam đang nằm trên đất với sắc mặt trắng bệch.



May người họ đều kinh hãi trong chốc lát.



Thảm Như Ý bước qua đó trước tiên, nhìn thấy Đỗ Nghệ nam vẫn còn ý thức.



"Thanh niên Đỗ, hiện tại em sao rồi?"



Giọng nói của Đỗ Nghệ Nam nhỏ yếu: "Thanh, thanh niên Thẩm, trên người em rất khó chịu, em có phải là sắp chết rồi hay không?"



"Đừng nói như thế, chị đỡ em về phòng trước."



Lưu Tuệ Phương ởi qua, cùng nhau đỡ Đỗ nghệ Nam về ký túc xá giúp cô.



Thẩm Như Ý nói: "Chị lại đi tìm bác sĩ lần nữa, bảo bác ấy qua đây nhìn xem.”



Cô vốn muốn nhờ Lạc Tĩnh Nghiên giúp đỡ, nhưng suy xét đến ân oán giữa Lạc Tĩnh Nghiên và Đỗ Nghệ Nam, nên chỉ có thể từ bỏ cái suy nghĩ này.



Lạc Tĩnh Nghiên nói với Lưu Tuệ Phương rằng: "Em và Tiểu Thiên cùng nhau làm cơm giúp chị."



Cô không muốn ở trong phòng xem Đỗ Nghệ Nam đâu.



"Làm phiền hai người bọn em rồi."



"Không sao cả."



Không bao lâu, những người khác cũng đều tan ca rồi, các thanh niên trí thức nữ về ký túc xá, nhìn thấy Đỗ Nghệ Nam gần như thoi thóp hơi tàn, đều âm thầm lắc đầu.



So sánh với ngã bệnh, thì có thể nhảy nhót vui vẻ đi làm việc để kiếm điểm công, quả thật là quá hạnh phúc rồi.



Bên chỗ các thanh niên trí thức nam cũng biết chuyện Đỗ Nghệ Nam bệnh rất nghiêm trọng, Đồng Kiến Tân còn phá lệ cũ tiến vào ký túc xá nữ để kiểm tra tình huống.



Anh nhìn thấy sắc mặt của Đỗ Nghệ Nam trắng bệch, e sợ sẽ xảy ra chuyện gì.



Thanh niên trí thức xảy ra chuyện ở Tri Thanh Điểm, người phụ trách là anh cũng phải có trách nhiệm. Sau khi hỏi thăm tình huống, biết được Thắm Như Ý đã đi mời bác sĩ trong thôn rồi, chỉ có thể đợi bác sĩ trong thôn qua đây.



Phương Chí Viễn trước đây còn ở cạnh bên Đỗ Nghệ Nam để cống hiến sự ân cần, nhưng lúc này lại không thấy bóng dáng đâu.



Lúc này, Phương Chí Viễn đang nằm trên giường đất trong ký túc xá nam, vắt chân bắt chéo nghỉ ngơi kìa.



Anh ta gần gũi với Đỗ Nghệ Nam chẳng qua là vì muốn chiếm chút lợi lộc, hiện tại bệnh của Đỗ Nghệ Nam nghiêm trọng, anh ta lại nôn nóng sáp lên phía trước, há chẳng phải là rước phiền phức vào người sao?





Chuong 106: Thu Hoach Cao Luong 1


Chuong 106: Thu Hoach Cao Luong 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận