Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 883: Về Nhà Dưỡng Thương 1

Mặc dù lúc đầu cô ta và Đông Kiến Tân có tình trạng giống nhau nhưng tình trạng của họ ở giai đoạn sau của bệnh lại khá khác nhau.



Hai người cùng đại đội đã mắc phải căn bệnh lạ này, giám đốc khoa nội sợ đây là loại bệnh mới không thể chống chọi được nên phải báo lên bệnh viện tuyến trên.



Ông ta lập tức gọi điện cho bệnh viện thành phố, các bác sĩ của bệnh viện thành phố cũng biết được tình hình, ngày mai một chuyên gia nội khoa của bệnh viện tỉnh đã đến bệnh viện thành phố de chẩn đoán và điều trị tình trạng của Lý Hồng Anh.



Ngày hôm sau, hai chuyên gia của bệnh viện thành phố và các chuyên gia của bệnh viện tỉnh đã đến bệnh viện thị trấn.



Họ cùng nhau kiểm tra Lý Hồng Anh, thông qua cuộc kiểm tra này, giáo sư Trần, một chuyên gia của bệnh viện tỉnh, đã đưa ra một kết luận mới.



Lý Hồng Anh không bị bệnh mà bị trúng độc.



Chất độc này giống hệt loại thuốc độc mà ông ta từng chữa cho một quan chức cấp cao trước đây, hơn nữa, loại độc này trong nước không có sẵn, lúc đó viên quan này bị gián điệp đầu độc, tên điệp viên này khẳng định đến chết cũng không có thuốc giải độc. Cả ông ta và một số chuyên gia trong nước đều không tìm ra cách chữa trị, và ngay sau đó người cán bộ này đã qua đời.



Đã ba năm trôi qua, lúc đó ông ta đã bảo quản một số đoạn mô nội tạng và mẫu dịch cơ thể của cán bộ đó để nghiên cứu nhưng đến nay ông vẫn chưa tìm ra cách giải độc.



Giám đốc nội khoa cho biết năm ngoái có một thanh niên tri thức cũng gặp tình trạng tương tự, nhưng thanh niên tri thức đó đã khỏi bệnh từ lâu.



"Thật sự đã khỏi bệnh rồi!"



Giáo sư Trần dường như nhìn thấy hy vọng,"Trước tiên hãy cố gắng ổn định tình trạng của bệnh nhân. Tôi sẽ dẫn người đến đại đội để gặp thanh niên trí thức đó. Đúng, tại sao thanh niên trí thức lại bị trúng độc? Cùng một xã viên trong đại đội tại sao lại bị trúng độc lần thứ hai chứ?" Những điều này chúng ta đều cần phải tìm hiểu cho rõ, rất có thể có gián điệp an náu ở đây, chúng ta cần phải tìm ra hắn càng sớm càng tốt."



Nhưng nếu gián điệp đang an nap trong thôn, tại sao hắn lại muốn giết hai người không quan trọng này chứ?



"Giáo sư Trần, chúng ta cần báo cáo cho cảnh sát, yêu cầu cảnh sát hỗ trợ điều tra chuyện này."



"Được, lập tức báo cảnh sát."



Giáo sư Trần không dám chậm trễ, buổi sáng ông ta kiểm tra nguồn gốc bệnh của Lý Hồng Anh, buổi chiều đi đến đại đội Chiến thắng.



Đông Kiến Tân lúc này đang chăm chỉ đào đất trồng lạc, giáo sư Trần nhìn thấy anh ta cầm xẻng, mồ hôi đầm đìa, anh ta trông rất khỏe mạnh, xem ra khả năng hồi phục của anh ta rất tốt.



Nhưng tại sao anh ta có thể tự mình hồi phục chứ?



Ông cùng hai bác sĩ khác đến Đại đội Chiến thắng đi ra đồng để hỏi Đông Kiến Tân về bệnh tình của anh ta năm ngoái.



Đông Kiến Tân cho biết: "Lúc đó tôi cảm thấy khó chịu khắp người. Nó tệ hơn cả sốt và cảm lạnh thông thường. Nó dai dẳng và không thể khỏi trong thời gian dài. Tuy nhiên, bác sĩ không thể tìm ra nguyên nhân sâu xa. Tôi nằm viện mấy ngày, không tin thân thể mình lại yếu đuối như vậy nên về nhà dưỡng bệnh, nhưng không ngờ mình sẽ khỏi bệnh”.



Giáo sư Trần cũng không hiểu tại sao Đồng Kiến Tân lại tự mình khỏi bệnh, sau khi cán bộ bị trúng độc, quá trình từ ngộ độc đến chết là một quá trình diễn ra dần dần, chỉ càng ngày càng nặng mà trong quá trình không có bất kỳ sự thuyên giảm nào.



Đông Kiến Tân có phải ăn gì đó mới có thể giải độc cho mình sao?



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận