Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 923: Suy Nghĩ Kỹ Lưỡng 2

"Tôi không cần suy nghĩ lại, tôi nhất định sẽ không chia tay với cô ấy. Trung đoàn trưởng, tôi không cần thưởng, cũng không cần chức cao, cho dù các ông hạ chức của tôi, để tôi làm một tên lính quèn cũng được, chỉ cần đồng ý cho chúng tôi kết hôn thì đều được."



"Cậu." Trung đoàn trưởng Khương cảm thấy khó mà tin được nói: "Tôi nói cho cậu biết, báo cáo này chắc chắn sẽ không được duyệt, còn nếu được duyệt, thì bạn gái cậu cũng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ sau này của cậu, cậu có nghĩ tới chưa, cậu sẽ mắt rất nhiều thứ" "Ông chỉ cần trả lời tôi báo cáo này có thể duyệt hay không thôi"



"Không thể!"



"Rất tốt."



Anh cởi chiếc mũ quân đội ra, cầm chắc trên hai tay.



Trang nghiêm, nghiêm túc, cung kính.



Mặc dù hết sức nặng nề, mặc dù có chút bắt đắc dĩ...



Tròng mắt hơi rủ xuống, anh đã chuẩn bị xong, tương lai vẫn có thể tỏa sáng ở một cương vị khác.



Anh chuẩn bị đặt chiếc mũ lên bàn làm việc của trung đoàn trưởng, trung đoàn trưởng thấy anh như vậy, gấp gáp đứng dậy, đưa tay nâng nâng mũ của anh lên, nghiêm túc nhìn anh. "Đừng, Ngạn Thần, mấy câu như vậy không thể tuỳ tiện nói ra, cũng không nên vì kích động mà làm thế. Cậu có biết hành động này của cậu có nghĩa gì không, ngàn vạn lần không thể đùa được."



"Trung đoàn trưởng, tôi đã suy nghĩ từ rất lâu rồi, đã nghĩ rõ ràng rồi, không phải do kích động mà quyết định như vậy. Nếu như trong quân đội không thể đồng ý cho tôi và đồng chí Lạc Tĩnh Nghiên kết hôn, vậy thì tôi chấp nhận từ bỏ tất cả, cho dù có phải về quê làm ruộng cũng không Sao.”



"Cậu. Haiz." Trung đoàn trưởng Khương thở dài một cái, giận dữ liếc nhìn cậu một cái, đúng là một tên ngốc bị tình yêu là cho mu đầu."Tôi, tôi thật sự không ngờ được, có một ngày cậu lại có suy nghĩ như vậy. Trước đó tôi còn nghĩ chuyện này ai cũng có thể xảy ra, nhưng với cậu là chuyện không thể. Tôi biết rõ sự nhiệt huyết của cậu đã ăn sâu vào xương máu, bất kể chuyện gì, cậu cũng sẽ không bao giờ từ bỏ công việc này, tôi biết rõ, ở trong đoàn của chúng ta, người tôi coi trọng nhất chính là cậu."



"Thật xin lỗi, trung đoàn trưởng, đã khiến ông phải thất vọng." Tiết Ngạn Thần hướng về phía ông cúi gập người lại: "Là tôi đã phụ sự bồ dưỡng của trung đoàn trưởng."



"Cậu không chỉ phụ sự bồi dưỡng của tôi, mà cậu còn phụ cả bao nhiêu năm tháng gian khổ cố gắng của cậu."



Trên trán trung đoàn trưởng Khương nổi đầy gân xanh, ông người thanh niên cứng rắn trước mặt, thật là không nên như vậy mới đúng!



"Cậu chắc chắn là muốn quyết định như vậy? Cậu quay về suy nghĩ kỹ lưỡng một lan nữa, tiền đồ của cậu rất tốt không nên bỏ lỡ như vậy. Suy nghĩ thật kỹ càng, nhất định phải thận trọng, thận trọng và thận trọng suy nghĩ kỹ lưỡng một thời gian đi, phải xem điều quan trọng nhất đối với cậu là gì.”



"Trung đoàn trưởng, ông biết tính cách của tôi như thế nào mà, nếu như tôi chưa suy nghĩ kĩ chắc chắn sẽ không nói với ông, duyệt báo cáo hoặc là phê chuẩn cho tôi rời đi , ông quyết định đi."



"Không không không, chuyện này bây giờ tôi chưa thể quyết định được, đó giờ ở đây chưa có tiền lệ như vậy." Ông hít một hơi thật sâu, không thể để cho một nhân tài xuất sắc như vậy đi mắt được: "Như thế này đi, báo cáo kết hôn của cậu không phải mình tôi là có thể quyết định được, trước hết cậu cứ để báo cáo ở trên bàn làm việc của tôi đi. Trước hết tôi phải đi thượng nghị với chính uỷ đã, sau đó còn phải đem báo cáo này đưa lên cho từng cấp. Cũng sẽ đem nguyện vọng của cậu nói lại, rồi đợi xem cấp trên quyết định chuyện này như thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận