Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1065: Không Cánh Mà Bay 3

Khi quân địch vận chuyển, xe cũng phát ra tiếng động lớn, không thể nào không chút động tĩnh gì.



Mà hiện thực lại là lương thực và vũ khí thực sự im lặng mà biến mắt.



Đến nay không dùng người ngoài hành tinh giải thích chuyện này thì có vẻ cũng chẳng có lý do nào de nói cho xuôi cả.



Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy càng thêm đau đầu, nếu như chỉ chiến đấu với con người, bọn hắn có sự hỗ trợ của các nước lớn khác, còn có thể phân cao thấp với đối phương, nhưng hiện nay đối phương có sự hỗ trợ của người ngoài hành tinh, người ngoài tinh lợi hại như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy nguy cơ thất bại đang ở trước mắt.



"Người ngoài hành tỉnh đáng ghét, tạ sao lại muốn giúp bọn họ, mà không giúp chúng ta?”



Tham mưu của hắn Ngải Sâm nói: "Chủ soái, rút cục có phải là người ngoài hành tinh hay không còn chưa rõ, chúng ta lại không tận mắt nhìn thấy. Trước mắt, chúng ta không có lương thực và vũ khí, cần nhanh chóng gọi điện báo cáo với cơ quan cấp trên, xin họ lại điều phối qua đây một lần nữa, nếu không thì chúng ta chưa chiến đã đầu hàng."



Nạp Luân nghiến răng: "Quyết tâm không thể dễ dàng chịu thua, may thay hậu thuẫn của chúng ta đủ hùng mạnh, ta sẽ nhanh chóng gọi điện cho cơ quan cấp trên, để họ cử người điều phối lương thực và vũ khí tới với tốc độ nhanh nhát. Đợi lương thực và vũ khí tới, người của chúng ta nhất định phải canh gác cẩn thận, cẩn thận, cần thận hơn nữa, nếu như người ngoài hành tỉnh đó lại tới, nhất định phải bắt sống, đưa cho nhà khoa học của chúng ta nghiên cứu, để nó làm việc cho chúng ta.”



Bởi vì không có lương thực, mà lương thực được điều tới từ bên ngoài cần phải có thời gian, binh lính bên này không ăn cơm nên nhanh chóng mất đi sức chiến đấu. Tới lúc chập tối, binh lính đói tới mức ngực dán sát vào lưng, hoàn toàn không có sức lực đánh trận nữa.



Có người lính không chịu được đói khát lén lút xuống nhà hộ nông dân dưới núi kiếm đồ ăn, thậm chí còn không màng đến sự ngăn cản của người nông dân, bắt gà của nhà người ta mang đi.



Các binh lính khác có tấm gương đó, cũng 6 ạt ra khỏi chiến hào, tới nhà các hộ nông dân tìm đồ ăn, bất kể các hộ nông dân đó tình nguyện hay không, họ đều thấy gì ngon thì lấy cái đó, các hộ nông dân nếu như không đồng ý cũng không sao, nòng súng giương lên không ai dám không phục. Ở phía bên kia của khu vực giao chiến.



Trung đoàn trưởng Khương khó hiểu nhìn Tiết Ngạn Thần: "Bên kia bọn họ làm sao vậy? Sức chiến đấu hôm nay yếu hơn nhiều, hỏa lực hôm qua còn rất hung hãn, mới qua một ngày đã ủ rũ. Có phải là mấy nước lớn đứng sau lưng bọn họ muốn vứt bỏ bọn họ, không cung cấp viện trợ cho họ rồi."



"Tôi cảm thấy không có khả năng lắm, mấy quốc gia đó ủ mưu đã lâu, có sự chuẩn bị trước, không thể đơn giản mà nói vứt bỏ là vứt bỏ, chắc là đã xảy ra tình huống khác."



Hai người nói xong, nhân viên tình báo đi vào: "Trung đoàn trưởng Khương, Tiểu đoàn trưởng Tiết, theo tin tức nhân viên tình báo bên ta có được, phía bên quân địch chỉ trong một đêm mắt đi toàn bộ lương thực và trang bị vũ khí mới vừa tới, còn về tại sao lại mất đi lương thực và vũ khí tạm thời vẫn chưa rõ nguyên nhân, bọn họ tự mình phán đoán là do người ngoài hành tinh làm.”



"Lương thực và vũ khí mắt hết cả?!"



Trung đoàn trưởng Khương nghe xong, trên khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc mừng rỡ, không nhịn được cười to lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận